Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 105: Công Chúa! Chuyện Còn Lại Giao Cho Các Ngươi

.



Chương 105: Công Chúa! Chuyện Còn Lại Giao Cho Các Ngươi
Quần của gã ta còn chưa kéo lên đã thấy hai nam tử che mặt kia hét lên với phía sau gã ta.
“Công chúa! Chuyện còn lại giao cho các ngươi!”
Chỉ thấy Tiêu Vũ dẫn Quỷ Mặt Đen, Hắc Phong, Tiền Xuyên cùng nhau tới đây.
Tiêu Vũ như cười mà không phải cười nói: “Lấy gã ta tế cờ thôi!”
Lúc trước hai quỷ trong U sơn tứ quỷ kia cũng không phô trương thế này, bây giờ coi như Tôn Vạn Lý sống có ý nghĩa rồi.
“Cứu...” Tôn Vạn Lý ý thức được điều gì, há mồm định kêu.
Nhưng Tiêu Vũ sẽ cho gã ta cơ hội kêu ra sao?
Quỷ Mặt Đen và Hắc Phong đã cùng nhau xông tới, mỗi người một chiêu, Tôn Vạn Lý lập tức cưỡi hạc về tây phương.
Tiêu Vũ căn dặn: “Tả Hữu Tướng quân, các ngươi đi xử lý thi thể.”
“Huyện lệnh đại nhân, ngươi ở đây ngụy tạo dấu vết gã ta bỏ trốn.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Lúc này Tiền Xuyên mới phản ứng là đang gọi mình, hắn ta vội vàng hành động.
Người bên cạnh Tiêu Vũ dưới lời hiệu triệu của nàng năng lực hành động cực kỳ mạnh, chờ lúc Hình Sơn trở lại thì Tôn Vạn Lý kia đã không thấy tung tích từ lâu. Về phần đám người Tiêu Vũ đã rời khỏi nơi này.
Đám người Tiêu Vũ lảng vảng bên ngoài một lát, lúc cùng Tiền Xuyên trở lại đội ngũ thì Hình Sơn đang quỳ dưới đất.
Trần Thuận Niên vẻ mặt u ám nhìn Hình Sơn: “Phế vật! Cả một phạm nhân lưu đày cũng không trông chừng được!”
“Từ giờ trở đi, bất kỳ người nào cũng không được rời khỏi đội ngũ!” Trần Thuận Niên lạnh giọng nói.
Tiền Xuyên hỏi: “Vậy đại nhân, phạm nhân muốn đi nhà xí cũng không được sao?”
Trần Thuận Niên liên tục cười lạnh: “Giải quyết ngay tại chỗ!”
Lúc nói lời này, Trần Thuận Niên lại liếc nhìn đám người Tiêu Vũ. Trong đội ngũ lưu đày này nữ tử cũng không nhiều, đặc biệt là xinh đẹp được mỏng manh như đám người Tiêu Vũ lại càng không có.
Lúc này người bên ngoài nghe xong những lời này cũng đều nhìn về phía đám người Tiêu Vũ, đa số đều là không có ý tốt mà lại cười trên nỗi đau của người khác.
Có điều lúc này tên Tống Kim Ngọc kia còn ngủ trên xe ba gác của mình, giống như không hề quan tâm những người khác xảy ra chuyện gì.
Tiêu Vũ biết Trần Thuận Niên nói như vậy có hai nguyên nhân. Một là bị chuyện của Tôn Vạn Lý chọc tức, nguyên nhân còn lại chính là hận Tiêu Vũ lúc trước chống đối ông ta, lấy chuyện này làm Tiêu Vũ khó chịu.
Tiêu Vũ lạnh lùng nhìn Trần Thuận Niên. Tốt lắm, Trần Thuận Niên này không định ngụy trang nữa rồi.
Hình như chuyện thay đổi bắt đầu từ khi nàng đưa tiền lấy được từ Tống Kim Ngọc cho Hắc Phong. Trần Thuận Niên này tính toán hôm nay nàng nghèo kiết xác, không chi trả nổi khiến ông ta vui lòng như trước rồi nhỉ? Vì vậy thái độ mới thay đổi đột ngột như vậy.
Thước Nhi tức tới đỏ cả tròng mắt: “Không phải là Trần Thuận Niên này cố ý làm khó chúng ta sao? Thật đáng chết!”
Quỷ Mặt Đen quay đầu lại nhìn thoáng qua Thước Nhi: “Nếu không ta...”
Nói rồi Quỷ Mặt Đen khua tay múa chân.
Tiêu Vũ híp mắt, lúc này Tiền Xuyên cách hơi xa, không nghe thấy mấy người đang bàn bạc cái gì, nhưng nhìn động tác và thần thái hắn ta cũng có thể đoán được.
Bọn họ đang định ra tay với Trần Thuận Niên. Nhóm người này vậy mà kinh khủng như vậy! Thật là đáng sợ, hắn ta vậy mà cũng là đồng lõa của nhóm người này.
Nghĩ vậy Tiền Xuyên không nhịn được mà cười thành tiếng. Trần Thuận Niên thấy Tiền Xuyên cười chỉ cho là Tiêu Vũ giống như những người khác, muốn nhìn trò cười của đám người Tiêu Vũ, vì vậy ông ta lại càng yên tâm về Tiền Xuyên.
Trần Thuận Niên căn dặn: “Ngươi để mắt tới bọn họ cho ta! Nếu có hành động gì bất thường, nhất định phải kịp thời bẩm báo.”
Tiêu Vũ vội vàng tỏ vẻ bợ đỡ: “Đại nhân, ngài yên tâm đi! Nhất định ta sẽ nhìn chằm chằm đám bọn họ!”
Lúc này Tiêu Vũ nhìn Quỷ Mặt Đen nói: “Theo dõi thêm đã.”
Giữ mạng Trần Thuận Niên thêm một lát, hơn nữa xem Trần Thuận Niên kiêu ngạo thế nào... dù sao con đường giao lưu giữa Trần Thuận Niên và kinh thành đã bị nàng nắm được, chỉ chờ cách Thịnh Kinh xa hơn chút nữa, tất cả đều ở trong lòng bàn tay của nàng.
Đương nhiên, nếu Trần Thuận Niên khăng khăng làm theo ý mình thì đó cũng là lúc ngày chết cận kề.
Sau khi đào thông đường, mọi người tiếp tục lên đường. Cùng lúc đó, Thịnh Kinh cũng đã nhận được tin tức của huynh đệ Thôi gia.
Lúc Vũ Văn Phong nhìn thấy tin tức là lúc đang tảo triều. Sau khi ông ta xem thư xong thì nói: “Theo chúng ái khanh thấy, chuyện này phải làm thế nào?”
Văn võ cả triều truyền đọc thư tín.
Qua thật lâu có người nói: “Chỉ là người tiền triều, chết thì chết, không đáng lo lắng.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận