Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 311: Ở Đây Cần Đến Ngươi Hả

.



Chương 311: Ở Đây Cần Đến Ngươi Hả
Có điều nhìn dáng vẻ tự tin này của Ngọc Tần, Tiêu Vũ cảm thấy có lẽ ngày tháng mình tưởng tượng đã sắp đến rồi!
“Vậy ngươi phải cố gắng nghiên cứu, đợi ngươi nghiên cứu ra xong, chuyện Ngự thiện phòng sẽ giao cho ngươi quản lý.”
Tiêu Vũ nói xong lời này thì nghĩ tới việc lúc trước Ngọc Tần đã làm Hoàng phi, có lẽ không thích việc Ngự thiện phòng lắm, vì vậy nàng lại bổ sung: “Ngươi đừng xem thường chuyện của Ngự thiện phòng, có câu người là sắt, cơm là thép, không ăn một bữa đói bụng tới phát sợ.”
“Nếu người thu xếp ba bữa mỗi ngày tốt, vậy cũng là sự trợ giúp rất lớn đối với nghiệp lớn phục quốc của Đại Ninh chúng ta!” Tiêu Vũ nói.
Ngọc Tần như đột nhiên tìm được mục tiêu sống: “Vậy, ta sẽ cố gắng nhiều hơn!”
Tiểu Lâm Tử bu lại: “Ngọc nương nương, nếu người cần gì chỉ việc nói cho ta biết, ta có thể làm được thì nhất định sẽ giải quyết giúp người!”
Hắc Phong đưa tay xách lỗ tai Tiểu Lâm Tử: “Ở đây cần đến ngươi hả?”
“Rõ ràng Công chúa giao Ngọc Tần cho ta chăm sóc!” Hắc Phong tiếp tục nói.
Không phải Công chúa kêu mình mang theo Ngọc Tần sao? Vậy chính là giao Ngọc Tần cho mình chăm sóc!
Tiêu Vũ thấy vẻ mặt Hắc Phong ân cần cũng không nói gì.
Ngọc Tần không lớn tuổi lắm, còn nhỏ hơn Dung Phi và Tô Lệ Nương không ít, cũng chỉ lớn hơn nàng một chút, vả lại ở trong cung cũng không được sủng ái.
Bây giờ phụ hoàng của nàng đã qua đời, Ngọc Tần coi như đã chết một lần vì phụ hoàng. Nếu Ngọc Tần muốn mai nở lần hai, chắc chắn Tiêu Vũ sẽ không phản đối.
Đừng nói là Ngọc Tần, cho dù là Dung Phi và Tô Lệ Nương được người khác theo đuổi thì chỉ cần người nọ đáng tin, nàng cũng sẽ không có ý kiến!
Rất hiển nhiên, ở trong mắt Tiêu Vũ thì Hắc Phong là loại đáng tin. Mặc dù hắn ta có chút đần độn không có đầu óc.
Đương nhiên, tuy rằng tên Quỷ Mặt Đen kia hữu dụng, nhưng trong lòng Tiêu Vũ lại không đáng tin.
Điều này cũng không phải là Tiêu Vũ tự nghĩ mà là Thước Nhi nói.
Không nói tới lai lịch của Quỷ Mặt Đen, chỉ nói tới chuyện lúc trước Quỷ Mặt Đen đùa giỡn Thước Nhi, ép Thước Nhi làm nữ nhân của hắn ta, để lại bóng ma sâu đậm trong lòng nàng ấy.
Vì vậy thỉnh thoảng Thước Nhi đều phải nhắc nhở bên tai Tiêu Vũ.
Ví dụ như Quỷ Mặt Đen không đáng tin.
Ví dụ như Quỷ Mặt Đen là một tên quỷ háo sắc.
Thổi gió bên tai như vậy vẫn có hiệu quả nhất định, tuy rằng Tiêu Vũ biết rõ Quỷ Mặt Đen không có ý gì xấu với mình nhưng nàng vẫn cảm thấy thân là một nam nhân, Quỷ Mặt Đen không đáng tin cậy cho lắm.
Ngọc Tần cũng rất kính cẩn: “Ta có thể tự làm được.”
Đợi mọi người ăn no rồi, Tiêu Vũ nói: “Lên đường!”
Sở Duyên nghe thấy một tiếng lên đường như thế thì khóe môi bỗng giật giật.
Mỗi lần Công chúa nói chữ lên đường, hắn ta đều cảm thấy Công chúa có ý tiễn ai đến Tây Thiên. Có điều bọn họ cũng không phải đến Tây Thiên gì.
Hoàn thành nhiệm vụ cứu Ngọc Tần, trên đường trở về tất cả mọi người rất nhẹ nhàng.
Lúc này mọi người không có ý nghỉ chân nữa, cho đến khi bọn họ tới Nam Dương quận.
Bọn họ đi ngang qua nơi này thì đương nhiên phải chào hỏi Tạ Quảng.
Đối với vị lão thần trung thành và tận tâm này, Tiêu Vũ vẫn giữ thái độ vô cùng tôn kính, hơn nữa đây cũng là một hang ổ của bọn họ.
Tha thứ cho nàng, tạm thời nàng vẫn chưa nghĩ ra dùng từ gì tốt hơn để hình dung Nam Dương.
Tóm lại, hang ổ này đã được nàng công nhận. Nàng tới đây cũng muốn tặng cho Tạ Quảng chút lễ vật.
Tạ Quảng luôn đưa người đưa lương thực đưa tiền đến Ninh Nam, Tiêu Vũ đều ghi nhớ trong lòng, cũng không thể để Tạ Quảng tự móc tiền túi ra đúng không?
Nàng cũng không muốn giống như Vũ Văn lão cẩu, cả tiền lương của thần tử cũng không phát, còn tàn nhẫn hơn tư bản!
Vì vậy trước khi vào thành Tiêu Vũ đã chọn một cơ hội đi “nhà xí”.
Trong quá trình đi nhà xí, Tiêu Vũ đã tiến vào không gian.
Nàng lục lọi bên trong. Lương thực, rau củ, thịt lợn rừng, đối với Tiêu Vũ thì đây mà đặc sản thuộc về bản thân nàng, đương nhiên là phải mang cho Tạ Quảng một ít.
Tiêu Vũ lại chuẩn bị hai rương bạc, số bạc này là lừa được từ chỗ kẻ đần ở Tế Bắc quận!
Không thể không nói, không phải tiền mình vất vả kiếm được, Tiêu Vũ xài cũng không đau lòng.
Cho Tạ Quảng, Tiêu Vũ càng không đau lòng! Bởi vì dựa vào mức độ trung thành của Tạ Quảng thì cuối cùng vốn nàng bỏ ra đều sẽ biến thành thứ mà nàng cần chạy vào Ninh Nam.

Bạn cần đăng nhập để bình luận