Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 723: Cá Quế Thối Đóng Hộp

.



Chương 723: Cá Quế Thối Đóng Hộp
Nhìn qua trông không đứng đắn, lại có vẻ tham lam, dọn nhà liên tục, xới ba tấc đất lấy đồ của người khác.
Nhưng trên thực tế... Tiêu Vũ cũng chưa hề dùng những thứ này cho bản thân mình mà dùng để xây dựng Đại Ninh, phân phát cho những người nghèo khổ...
Một người tưởng chừng vô cùng tham lam như nàng nhưng lại vô tư và không giữ lại chút nào như vậy.
Võ Vương nhìn Ngụy Ngọc Lâm: “Tứ đệ, ta biết ngươi rất muốn trở nên mạnh mẽ. Nếu ngươi muốn Đại ca dạy ngươi chút võ nghệ, Đại ca rất sẵn lòng. Thế nhưng nhìn ngươi chân yếu tay mềm... ta thật sự không đành lòng đánh với ngươi.”
Chân yếu tay mềm...
Nếu không phải Võ Vương là một thanh niên ngu ngốc và xung quanh Tiêu Vũ cũng có quá nhiều thanh niên ngu ngốc không kém, thế nên Tiêu Vũ hiểu rõ bản tính của Võ Vương.
Thì có lẽ Tiêu Vũ sẽ cảm thấy, Võ Vương cố ý khiêu khích Ngụy Ngọc Lâm.
Thậm chí Ngụy Ngọc Lâm còn không nhịn được, vô thức cúi đầu đánh giá bản thân mình một chút.
Thật ra Ngụy Ngọc Lâm cũng không gầy.
Chẳng qua là cơ thể Võ Vương cao lớn cường tráng nên so với Võ Vương ai cũng là người chân yếu tay mềm.
Ngụy Ngọc Lâm thuộc kiểu người có vóc dáng cân đối, mảnh khảnh, mặc y phục lên tưởng gầy, cởi ra mới thấy đường nét mượt mà.
Tiêu Vũ không nhịn được nói: “Võ Vương, ngươi muốn luận bàn với ta? Lẽ nào ta không phải người chân yếu tay mềm sao?”
Ngụy Vương nhìn về phía Tiêu Vũ: “Ngươi đâu có giống, nhìn người có khí chất gia môn hơn tứ đệ của ta nhiều.”
Tiêu Vũ: “...”
Ngụy Ngọc Lâm: “...”
Hai người nhìn nhau, mắt chạm mắt, cả hai đều thấy được dáng vẻ bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Bọn họ đều không muốn nói chuyện với Võ Vương.
Tiêu Vũ cười lạnh một tiếng, cái gã Võ Vương này... Nàng biết, có lẽ Võ Vương đã phải lòng Tô Lệ Nương nhưng nếu Võ Vương có thể dỗ được Tô Lệ Nương về tay, nàng bằng lòng trồng cây chuối đi ngoài.
Xin hãy tha thứ cho nàng, vì nàng từng nghe nhiều người lấy trồng chuối đi ngoài ra để thề độc nên nàng mới vô thức nghĩ như vậy.
Đây đúng là môi trường ngôn ngữ có thể ảnh hưởng đến cách nói chuyện của một người
Đến nửa đêm.
Mọi người về đến Ngụy đô.
Tiêu Vũ về thẳng hành cung của mình nghỉ ngơi.
Về phần Ngụy Đế, ông ấy đi tới từ đường tổ tông.
Ngụy Đế quỳ gối trên bồ đoàn thành kính cầu xin: “Phụ hoàng, những gì ngài nói đều đã trở thành sự thật, nhi thần định nghe lời ngài, truyền vị trí trữ quân này cho Ngụy Ngọc Lâm.”
Tiêu Vũ trở về là nằm luôn, lúc này nàng mới chợt nhớ ra, vừa rồi xảy ra chuyện lớn như vậy, rất có thể Ngụy Đế sẽ đến từ đường gặp tổ tông.
Thế là nàng lập tức truyền tống đến đó.
Vừa đến nơi, nàng đã nghe đến Ngụy Đế nói như vậy.
Tiêu Vũ nghe thấy thế, lập tức để lão phụ thân của Ngụy Đế “hiển linh” lần nữa.
Giọng nói hư vô không rõ từ chỗ nào truyền đến: “Ngươi làm rất tốt.”
“Nếu Ngọc Lâm trở thành trữ quân thì cũng đã đến lúc quyết định vị trí Thái tử phi rồi. Lúc trước phụ hoàng đã đích thân chọn Công chúa Đại Ninh cho Ngụy Ngọc Lâm.”
“Trước đó nhi thần suy nghĩ chưa thấu đáo, chỉ cảm thấy Công chúa Đại Ninh nọ không ổn. Bây giờ xem ra, Công chúa Đại Ninh này có năng lực thật sự. Chẳng qua là... trữ quân của Ngụy quốc chúng ta lại cưới Công chúa Đại Ninh làm Thái tử phi sao?” Ngụy Đế hỏi.
Ngụy Đế cũng không muốn để cho người của Đại Ninh làm nữ chủ nhân của Ngụy quốc.
Lúc Tiêu Vũ nghe thấy lời này, chuông cảnh báo lập tức vang lên mãnh liệt.
Nàng càng ngày càng cảm thấy bực bội, nàng rất muốn nói thẳng với Ngụy Đế rằng hãy chỉ một mối hôn sự cho Ngụy Ngọc Lâm.
Nhưng cứ nghĩ đến ánh mắt thắm thiết của Ngụy Ngọc Lâm khi nhìn mình, Tiêu Vũ lập tức từ bỏ ý nghĩ này.
Nếu nàng làm thế thật thì đúng là quá thiếu đạo đức.
Tiêu Vũ đáp: “Trường Thịnh, con cháu tự có phúc của con cháu, ban đầu lúc ta định ra hôn sự vẫn còn chưa giác ngộ ra đạo lý này, bây giờ... việc thành thân của con cái cứ để chúng quyết định đi thôi.”
Ngụy Đế nghe đến đây, cảm thấy hơi khó hiểu: “Phụ hoàng?”
“Đừng quản.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Ngụy Đế vội vã chắp tay nói: “Đa tạ phụ hoàng đã chỉ ra lỗi sai.”
“Phụ hoàng, ta đã sai người tìm kiếm vị Tạ tiên cô nọ. Ta nghĩ chắc chỉ ít ngày nữa sẽ tìm được Tạ tiên cô.” Ngụy Đế tiếp tục nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận