Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 435: Quan Hệ Không Tốt Sao?

.



Chương 435: Quan Hệ Không Tốt Sao?
Tiêu Vũ nghe xong lời này không nhịn được hỏi một câu: “Quan hệ của Thẩm Hàn Thu và Tiêu Vũ không tốt sao?”
Trình Phương nhìn thoáng qua Tiêu Vũ, tiếp tục nói: “Ta đã từng làm việc dưới trướng Thẩm Hàn Thu, vì vậy cũng có nghe thấy được một chút. Có điều ngươi hỏi chuyện này làm gì? Không phải Tiêu Vũ đã chết rồi sao?”
Nói xong Trình Phương còn có chút thổn thức: “Nhắc tới Tiêu Vũ, cũng không phải người đại gian đại ác gì, chỉ là có hơi mù, nhìn trúng tên biến thái Vũ Văn Thành kia.”
Tiêu Vũ mặt không cảm xúc, thầm nghĩ trong lòng: Cảm ơn ngươi nhé, vậy mà đánh giá ta cao như vậy.
Tiêu Vũ hỏi: “Chẳng phải là ta tò mò đấy à? Sau này Thẩm Hàn Thu sẽ là kẻ địch của chúng ta rồi, bởi vì cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, tìm hiểu thêm một chút chung quy cũng không sai.”
Trình Phương nói: “Vậy ta nói đây.”
Những người khác cũng rất tò mò: “Nói thử xem nào.”
“Ban đầu Thẩm Hàn Thu không oai phong như vậy đâu, hắn ta là mã nô trông coi ngựa ở bãi săn bắn. Các ngươi biết mà, nơi như bãi săn bắn, quanh năm suốt tháng cũng chỉ có mùa thu thì bệ hạ mới tới một lần. Nếu chứng đau đầu của bệ hạ phát tác, một năm bệ hạ cũng không tới một lần, vì vậy cuộc sống của những nô tài dưới tầng chót nhất ở bãi săn bắn không dễ chịu cho lắm!”
“Quản sự bên đó lại chèn ép người khác, nghe nói còn là một kẻ thích nam sắc. Tên Thẩm Hàn Thu này tuy rằng lúc trước không có tiền đồ gì, nhưng ngoại hình đẹp...” Trình Phương tiếp tục nói.
Thường Tử Thư nhẹ gật đầu: “Đúng là không tệ, nếu không Vũ Văn Thành đâu nhìn trúng hắn ta.”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều buồn cười.
Tiêu Vũ rất sốt ruột: “Nói tiếp đi.”
Lúc này Trình Phương mới tiếp tục nói: “Có một lần Công chúa đi săn, đúng lúc nhìn thấy Thẩm Hàn Thu bị sỉ nhục nên đã giúp đỡ Thẩm Hàn Thu.”
Tiêu Vũ cố gắng hồi tưởng trong đầu. Tiêu Vũ tiền nhiệm đã làm chuyện như vậy sao?
Không biết sao mặc dù trong trí nhớ của nàng có, nhưng có lẽ việc này chỉ là một việc nhỏ không có ý nghĩa với Tiêu Vũ tiền nhiệm, nàng ấy vốn không hề để trong lòng.
Hơn nữa nếu nàng ấy đã giúp đỡ Thẩm Hàn Thu, vậy Thẩm Hàn Thu làm những chuyện này là có mục đích gì?
Mục đích là trình diễn câu chuyện người nông dân và con rắn hả? Rất không khoa học đó!
Ngay khi Tiêu Vũ đang nghi hoặc, Trình Phương tiếp tục nói: “Lúc đó Thẩm Hàn Thu đã trốn thoát khỏi ma trảo của tên quản sự kia, nhưng Tiêu Vũ để lại một câu, nói thích Thẩm Hàn Thu. Sau này trong cung có người muốn nịnh hót, đưa Thẩm Hàn Thu vào trong cung, bảo là muốn tịnh thân cho Thẩm Hàn Thu, đưa tới bên cạnh Công chúa hầu hạ.”
Tiêu Vũ đang giơ tay uống trà, nghe thấy những lời này thì suýt chút nữa phun ra.
“Vậy Thẩm Hàn Thu thật sự bị tịnh thân rồi hả?” Tiêu Vũ rất kinh ngạc.
Thoạt nhìn không giống lắm mà Thẩm Hàn Thu có khí khái nam tử hơn Vũ Văn Thành nhiều.
“Vậy thì không, Thẩm Hàn Thu may mắn tránh được một kiếp, lập tức liều mạng leo lên trên, khó khăn lắm mới trở thành Thống lĩnh thị vệ, vì vậy đi gặp Tiêu Vũ, nói với Tiêu Vũ mình cũng thích nàng. Nhưng các ngươi đoán xem Tiêu Vũ nói thế nào?”
Tiêu Vũ hỏi: “Nói thế nào?”
Sao nàng lại không biết vậy!
Nếu nói chuyện lúc trước nàng không nhớ thì thôi, vậy tại sao chuyện sau đó nàng vẫn không nhớ!
Là ký ức hỗn loạn sao?
Không nên mới phải, những chuyện về Tiêu Vũ tiền nhiệm đều được lưu trữ trong đầu của nàng, từ trước tới nay nàng chưa từng xuất hiện tình huống mất trí nhớ.
Trình Phương tiếp tục nói: “Công chúa nói, Thẩm Hàn Thu chỉ là xuất thân mã nô, cũng xứng vọng tưởng đến Công chúa là mình sao! Lúc trước mình nói thích cũng giống như thích con mèo con chó súc sinh, nếu Thẩm Hàn Thu bằng lòng tịnh thân đến bên cạnh nàng, nàng có thể để Thẩm Hàn Thu ở bên cạnh mình làm đồ chơi.”
Mọi người nghe xong lời này.
Triệu Thiếu Do kia cũng không nhịn được cảm thán một câu: “Công chúa tập trung ngàn vạn sủng ái một thân, bị làm hư rồi, lời nói quả thật khiến trái tim người khác tổn thương”
“Chỉ vì chuyện này thôi sao? Thẩm Hàn Thu vì yêu sinh hận, ghi hận trong lòng, muốn hủy diệt Tiêu Vũ?” Triệu Thiếu Do nhíu mày hỏi.
Trình Phương nhún vai nói: “Ngoại trừ nguyên nhân này, còn có thể có nguyên nhân nào khác sao?”
Xem như Tiêu Vũ đã hiểu rồi: “Cũng vì ta nói hắn ta xuất thân ti tiện?”
Một tiếng “ta” này khiến tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ vô cùng hoảng sợ, vội vàng nói: “Ý của ta là, cũng vì Tiêu Vũ nói hắn ta xuất thân ti tiện thì hắn ta bán đứng hoàng tộc Tiêu thị, cùng một giuộc với Vũ Văn lão cẩu, soán quyền đoạt vị, sau đó biến Tiêu Vũ từ Công chúa thành người bị lưu đày.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận