Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 951: A Vũ, Đặt Tên Cho Bọn Nhỏ Đi

.



Chương 951: A Vũ, Đặt Tên Cho Bọn Nhỏ Đi
Tiêu Vũ bình tĩnh lại, uống một chút nước linh tuyền, cảm thấy thể lực khôi phục không ít, vì vậy hỏi: “Hài tử đâu?”
Ngay sau đó hạ nhân đã ôm hài tử tới.
Hai hài tử đều trắng trắng mềm mềm, hơn nữa đều mở mắt.
Mắt to đen lúng liếng, giống như có thể nhìn thấy Tiêu Vũ.
Trong chớp nhoáng này, trái tim của Tiêu Vũ đã bị dễ thương tới mức tan chảy.
“A Vũ, đặt tên cho bọn nhỏ đi.” Ngụy Ngọc Lâm nhìn Tiêu Vũ, quyết định giao chuyện quan trọng nhất này cho Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ suy nghĩ một chút, cả buổi mới nghẹn ra một câu: “Đứa lớn, thì gọi là Đặc... à không, Ngụy Đại Đặc, đứa nhỏ thì gọi là Tiêu Tiểu Đặc.”
Mọi người: “...”
Cho dù Ngụy Ngọc Lâm bằng lòng tôn trọng bất kỳ ý nghĩ nào của Tiêu Vũ, trong nháy mắt nghe thấy cái tên như thế, Ngụy Ngọc Lâm cũng có chút không cười nổi.
Nhưng Ngụy Ngọc Lâm thật sự không muốn phản bác Tiêu Vũ.
Đối với Ngụy Ngọc Lâm, rõ ràng Tiêu Vũ còn quan trọng hơn so với hài tử.
Lúc này hai cục bột còn chưa hề hay biết... cả hai sắp trở thành “vật hy sinh” để cha ruột của mình bày tỏ tình yêu với mẹ ruột của mình, đương nhiên, cũng chỉ là hi sinh cái tên mà thôi.
May mà có cữu cữu Tiêu Dục của bọn trẻ ở đây.
Tiêu Dục được phụ thân của Dung Phi dạy dỗ, cũng chính là Giang Thái phó.
Đương nhiên là học vấn cao siêu.
Vì thế Tiêu Dục lập tức phản bác muội muội nhà mình: “Đừng có hồ đồ.”
“Đứa lớn hơn tên là Ngụy Cửu An, nhỏ hơn một chút thì lấy tên là Tiêu Yến Nhiên.” Tiêu Dục nói ra hai cái tên.
Tiêu Vũ lười nghĩ tên, dù sao đi chăng nữa thì đại danh của hai hài tử là gì cũng không quan trọng.
Về phần nhũ danh nàng có thể tự do phát huy.
Tiêu Vũ nhìn Ngụy Ngọc Lâm một chút, hỏi ý kiến hắn: “Dù gì ngươi cũng là phụ thân của hài tử, ngươi cảm thấy thế nào?”
Ngụy Ngọc Lâm, đáp: “Ta cảm thấy rất tốt.”
Có cái tên như châu như ngọc mà Tiêu Vũ mới đặt trước đó, lúc này Tiêu Dục chọn tên gì cũng đẹp cả.
Thật sự, Ngụy Ngọc Lâm cảm thấy vô cùng hài lòng! Đội ơn!
Tên của hài tử có rồi, việc còn lại chính là vấn đề nuôi nấng hài tử.
Nếu như chỉ có một hài tử, Tiêu Vũ nghĩ, có lẽ nàng sẽ đích thân nuôi nấng, thế nhưng có tận hai đứa... nàng thật sự cảm thấy không thể cố được.
May mà nàng có đầy đủ sữa bột.
Tiêu Vũ đã chọn xong sữa bột từ lâu.
Không chỉ sữa bột, còn có cả bình sữa, bỉm dán, tiểu y phục các loại, Tiêu Vũ đều đã chuẩn bị kỹ càng.
Đợi đến khi bàn giao xong tất cả mọi thứ.
Tiêu Vũ lập tức nhắm mắt lại bắt đầu ngủ.
Ai ai cũng biết Tiêu Vũ rất vất vả, thế nên cũng không quấy rầy Tiêu Vũ trong lúc này nữa.
Hài tử được ôm qua phòng bên cạnh.
Về phần Ngụy Ngọc Lâm, hắn muốn ở lại đó bảo vệ Tiêu Vũ.
Nhưng Tiêu Vũ lại đuổi thẳng cổ Ngụy Ngọc Lâm đi, không chứa chấp hắn.
Ngụy Ngọc Lâm vừa đi, cơ thể của Tiêu Vũ lập tức biến mất khỏi chiếc giường không còn tăm hơi, chuyển tới không gian.
Việc ở cữ... cần ở trong không gian khép kín, sau khi xem xét kỹ lưỡng Tiêu Vũ nghĩ không gian của nàng chắc cũng đủ khép kín rồi?
Đương nhiên... nước linh tuyền trong không gian của Tiêu Vũ có thể điều chỉnh trạng thái của cơ thể con người về trạng thái tốt nhất.
Thế nên Tiêu Vũ mới dám buông thả bản thân như vậy.
Tiêu Vũ ngủ thẳng đến khi trời tối mới có cảm giác cơ thể tràn ngập năng lượng, nàng đứng dậy bắt đầu hoạt động.
Ngụy Ngọc Lâm đã sớm sai người của Ngụy Vương cung chuẩn bị đồ ăn ngon cho Tiêu Vũ, chỉ đợi Tiêu Vũ tỉnh lại sẽ đưa lên.
Tiêu Vũ vừa ăn vừa sai người ôm hài tử của mình tới.
Hai người Ngụy Ngọc Lâm và Tiêu Dục, mỗi người ôm một hài tử tới.
Hiển nhiên, Tiêu Dục có kinh nghiệm hơn nhiều, động tác thành thạo, nhìn về phía Ngụy Ngọc Lâm...
Tiêu Vũ suýt chút nữa bật cười ra tiếng.
“Ngụy Ngọc Lâm, hài tử trong lòng ngươi được ngươi trộm đến đấy à?” Tiêu Vũ hỏi.
Ngụy Ngọc Lâm hơi xấu hổ đáp: “Ta... lần đầu làm phụ thân.”
Thực sự hắn cảm thấy vừa xúc động vừa căng thẳng còn vừa phấn khởi nữa.
Thể lực của Tiêu Vũ gần như đã khôi phục hoàn toàn, nàng đón lấy cả hai hài tử ôm vào lòng cùng một lúc.
Nho nhỏ, nhè nhẹ, mềm mềm.
Lúc hai hài tử còn ở trong bụng, Tiêu Vũ cảm thấy mình và hai hài tử có cùng huyết thống, bây giờ... khi hài tử đã được sinh ra, cảm giác kỳ lạ ấy ngày một lớn hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận