Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 952: A Vũ, Nàng Vất Vả Rồi

.



Chương 952: A Vũ, Nàng Vất Vả Rồi
Tiêu Vũ chỉ cảm thấy trái tim cứng rắn, lạnh lẽo của mình cũng đã trở nên mềm mại đi nhiều.
Tiêu Vũ hôn nhẹ đứa này một cái, hôn nhẹ đứa kia một cái, thích không nỡ rời.
“Ca ca, ta đã sinh hài tử xong rồi, nếu ngươi bận thì cứ trở về hoàng cung trước đi.” Tiêu Vũ nói.
Đương nhiên Tiêu Dục không nỡ rời xa muội muội của mình.
Thế nhưng nhi tử của hắn ta cũng còn nhỏ.
Bây giờ thấy mọi thứ của Tiêu Vũ đều tốt, cũng không có gì đáng lo ngại, vì thế hắn ta lập tức đáp: “Được.”
Tiêu Vũ bổ sung một câu: “Yên tâm, đợi đến khi hài tử đầy tháng, ta sẽ đưa hài tử về thăm các ngươi.”
Tiêu Dục cau mày, vốn hắn ta còn định nói, hài tử quá nhỏ, không cần phải đi lại làm gì cho vất vả. Thế nhưng Tiêu Vũ chợt nhớ ra muội muội của mình không phải người bình thường, vì lẽ hắn ta gật đầu đáp: “Được.”
Tiêu Dục nhìn Ngụy Ngọc Lâm một chút, hắn biết lúc này, Ngụy Ngọc Lâm có chuyện muốn nói với Tiêu Vũ vì thế hắn ta tránh mặt đi trước.
Hài tử ra đời quá đột ngột.
Ngụy Ngọc Lâm vẫn luôn trong trạng thái hốt hoảng.
Mãi đến tận khi nhìn thấy hai hài tử nằm trong lòng Tiêu Vũ, Ngụy Ngọc Lâm mới có cảm giác chân thực.
“A Vũ, nàng vất vả rồi.” Giọng nói của Ngụy Ngọc Lâm khàn khàn.
Tiêu Vũ nói: “Ngươi định khi nào thì trở lại?”
Ngụy Ngọc Lâm lập tức nâng cao tinh thần cảnh giác: “Trở lại? Trở lại đâu? A Vũ, nàng muốn đuổi ta đi sao?”
Tiêu Vũ thấy Ngụy Ngọc Lâm như vậy, cảm thấy hơi đau đầu.
“Ngụy Ngọc Lâm, trong lòng ngươi ta là một người vô lương tâm đến thế sao?” Tiêu Vũ hỏi hắn.
Ngụy Ngọc Lâm không lên tiếng.
Nhưng ý tứ của hắn đã hết sức rõ ràng, chính là: Nàng đúng là người vô lương tâm thế đấy.
Tiêu Vũ nói: “Ngươi cứ canh giữ bên cạnh ta như thế, Ngụy quốc của các ngươi không có chuyện gì phải xử lý sao?”
Ngụy Ngọc Lâm thản nhiên đáp: “Đối với ta, nàng là quan trọng nhất.”
Ngụy Ngọc Lâm tiếp tục nói: “A Vũ, có phải ta đã làm sai chỗ nào nên nàng mới muốn đuổi ta đi, đúng không?”
Ngụy Ngọc Lâm vốn đã tuấn tú, lúc nói chuyện như vậy khiến Tiêu Vũ có cảm giác lòng mình mềm nhũn.
“Ngụy Ngọc Lâm, ta không có ý đó... Ta... chẳng qua là ta... Cảm thấy, ngươi không trở về báo hỉ cho phụ hoàng ngươi biết sao?” Tiêu Vũ chuyển đề tài, thẳng thắn hỏi hắn.
Ngụy Ngọc Lâm ngạc nhiên một chút: “Hả?”
Hắn không ngờ, Tiêu Vũ sẽ nói ra những lời như vậy.
Chuyện Tiêu Vũ mang thai, Ngụy Ngọc Lâm không hề nói cho người Ngụy quốc biết.
Đương nhiên hắn chỉ hận không thể thông báo chuyện này cho thiên hạ biết, thế nhưng hắn có muốn làm thế thì cũng phải được sự đồng ý của Tiêu Vũ đã.
Theo những gì Ngụy Ngọc Lâm thấy, có lẽ Tiêu Vũ định lặng lẽ sinh hai hài tử ra, chứ không có ý định nói ra chuyện này.
Lúc này, có lẽ Tiêu Vũ cũng đã suy nghĩ thấu đáo.
Hài tử đã sinh ra rồi.
Dù có nói thế nào đi chăng nữa thì người của Ngụy quốc kia cũng được xem là người thân của hài tử.
Đặc biệt là Ngụy Đế, hài tử còn phải gọi người ta một tiếng gia gia.
Căn cứ theo nguyên tắc kính già yêu trẻ, Ngụy Đế có quyền được biết chuyện này.
Hơn nữa... dù gì hài tử cũng là của Ngụy Ngọc Lâm, bản thân nàng có gả cho Ngụy Ngọc Lâm hay không lại là chuyện khác, nàng cũng chẳng thèm để ý đến cái vị trí Tiểu Hoàng tôn Ngụy quốc gì đó.
Nhưng những gì hài tử vốn được hưởng, nàng cũng không có tư cách cướp đoạt.
Đợi đến khi hài tử lớn lên, chúng muốn làm gì là chuyện của chúng.
“Thế nên, A Vũ, nàng đồng ý để mọi người biết chuyện của hai ta rồi sao?” Ngụy Ngọc Lâm thấy vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Tiêu Vũ hỏi lại hắn: “Không đồng ý thì những người khác không biết sao?”
Vừa rồi Võ Vương đã đến đây.
Võ Vương này... là người miệng rộng có tiếng.
Dù sao thì sớm muộn gì mọi người cũng sẽ biết chuyện.
Chẳng bằng nàng chủ động để người ta biết thì hơn.
Ngụy Ngọc Lâm đề nghị: “Vậy hay là... đợi đến khi đầy tháng, chúng ta cùng nhau trở lại?”
Tiêu Vũ đáp: “Không cần.”
“Ngươi tự trở về là được.” Tiêu Vũ nói.
Dù gì nàng cũng không có ý định làm tức phụ của Ngụy gia, qua lại nhiều chẳng phải sẽ càng thêm xấu hổ hay sao?
Ngụy Ngọc Lâm suy nghĩ một chút, rồi hỏi: “Vậy nếu như người khác hỏi mẫu thân của hài tử là ai, ta nên nói thế nào?”
Câu hỏi này khiến Tiêu Vũ không biết nên đáp thế nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận