Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 239: Áp Trại Phu Quân Của Nữ Quỷ

.



Chương 239: Áp Trại Phu Quân Của Nữ Quỷ
Tiêu Vũ cho máy bay không người lái bay lên trời.
Lúc rảnh rỗi Tiêu Vũ lúc đã cải tạo máy bay không người lái, bây giờ đã có thể nhận được thiết bị truyền tin vô tuyến, chỉ cần Tiêu Vũ ở gần đó là có thể thoải mái điều khiển máy bay không người lái, dù xem hình ảnh phía trên hay nói chuyện đều được.
Chỉ có điều thiết bị truyền tin vô tuyến có một khuyết điểm, bởi vì không có vệ tinh trung chuyển cho nên khoảng cách khống chế có hạn. Nhưng như vậy đối với Tiêu Vũ ở giai đoạn hiện tại mà nói đã đủ rồi.
Sau khi máy bay không người lái bay lên trời, Tiêu Vũ nói ngay: “Nghe nói nơi này có lệ quỷ, tiểu nữ đặc biệt đến viếng thăm.”
Loa lớn trên máy bay không người lái phóng to giọng nói của Tiêu Vũ. Một tảng đá lớn trên sườn núi Loạn Thạch bị đẩy ra, mấy người mặc quần áo quỷ dị bò ra từ bên trong.
Một người trong đó nhìn quanh bốn phía, mở miệng nói: “Người nào dám quấy nhiễu sự thanh tịnh của lão phu?”
Tiêu Vũ lên tiếng: “Ngẩng đầu lên.”
Người nọ vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy con ngươi màu xanh lục trên bầu trời, đầu quỷ tỏa ra ánh sáng xanh, cả người tên kia run rẩy.
Tiêu Vũ cười như không rồi tiếp tục nói: “Năm đó lúc tiểu nữ chết mới mười tám tuổi, bây giờ muốn tìm một lệ quỷ làm phu quân, không bằng chọn ngươi luôn đi.”
Nói xong, máy bay không người lái lập tức bay xuống.
“Có! Quỷ!” Lệ quỷ số một vừa rồi còn giả thần giả quỷ đã nhanh chân bỏ chạy.
Cùng lúc đó, những người khác cũng không dám chậm trễ, giơ chân bỏ chạy.
Tiêu Vũ nhìn cảnh tượng như vậy, híp híp mắt. Đã nói mà, trên đời này làm gì có ma quỷ!
Không biết những người này làm nghề nghiệp gì ở sườn núi Loạn Thạch, tóm lại cũng không phải chuyện gì đàng hoàng gì, có lẽ vì muốn xua đuổi người đi nhầm vào mới tạo ra tin đồn ma quái.
Chưởng quầy khách sạn kia nói, có người đi ngang qua nơi này cũng bị hù chết. Nàng cũng xem như dùng đạo của người để trả lại cho người thôi.
Không phải thích giả thần giả quỷ sao? Vậy thì cũng nếm thử mùi vị bị quỷ dọa đi.
Vốn Tiêu Vũ cũng không muốn làm mọi chuyện đến mức này, có thể nước giếng không phạm nước sông thì nàng cũng sẽ không cố tình khăng khăng đến tìm người ta gây rối.
Nàng cũng chỉ hoạt động một chút ở gần sườn núi Loạn Thạch thôi mà những người đó đã tự tìm đến.
Những người kia bị Tiêu Vũ dọa như vậy, lập tức chạy ra đường lớn. Chỉ một lát sau, bọn họ đã nhìn thấy đám người Hắc Phong ở gần đó.
Đột nhiên nhìn thấy người sống, bọn họ cảm thấy không thể nào tốt hơn nữa, hô hào như tóm được cọng rơm cứu mạng: “Có quỷ! Có quỷ!
Tiểu Lâm Tử nhìn đám người chạy tới, dụi dụi con mắt, run rẩy một chút nói: “Tên đi đầu kia chính là con quỷ ta vừa mới nhìn thấy!”
Tiêu Vũ thấy mình dọa được những con quỷ này ra ngoài, lập tức cưỡi ngựa quay về.
Lúc này Quỷ Mặt Đen đã đè mấy người kia xuống đất, bên cạnh cũng đã đốt lửa trại. Ánh lửa ấm áp sáng ngời chiếu lên người mấy người kia, cũng khiến mọi người thấy rõ bộ dạng của bọn họ.
Giống hệt như lời Tiểu Lâm Tử nói, bọn họ ăn mặc rất quỷ dị, trên mặt cũng tô màu sắc rực rỡ, nhưng có thể khẳng định là những kẻ này là người thật. Bởi vì quỷ… thì làm sao lại sợ quỷ chứ?
“Thả bọn ta ra! Thả bọn ta ra!” Nam quỷ dẫn đầu la hét.
Sau khi Tiêu Vũ quay về, những người khác đến hỏi: “Chủ thượng, chính là mấy người này giả thần giả quỷ ở sườn núi Loạn Thạch, phải xử lý thế nào đây?”
Tiêu Vũ híp mắt nói: “Hỏi thử bọn họ xem vì sao lại giả thần giả quỷ.”
“Đám người ngu xuẩn các ngươi còn không mau chạy đi, đúng là bọn ta giả quỷ thật, nhưng sườn núi Loạn Thạch cũng có quỷ thật, đáng sợ quá!”
Tiểu Lâm Tử lại sợ hãi: “Chuyện này là thật sao?”
Tiêu Vũ liếc Tiểu Lâm Tử một cái rồi nói: “Trên đời này làm gì có ma quỷ, bọn họ lừa gạt chúng ta, cũng giống như vừa rồi hù dọa ngươi vậy.”
“Ta thật sự nhìn thấy quỷ!” Nam quỷ nhấn mạnh.
Nhưng không còn ai tin tưởng bất cứ điều gì người này nói nữa.
“Vừa rồi chủ thượng của bọn ta hỏi ngươi, ngươi trả lời chưa?” Hắc Phong nhe răng hung tợn nói.
“Nếu ngươi không nói thì bây giờ ta sẽ tiễn ngươi đi làm quỷ!” Hắc Phong bổ sung.
“Ta xem cách ăn mặc của mấy vị huynh đệ có lẽ cũng là người đi đường thôi, cần gì phải làm khó bọn ta chứ? Bọn ta là người của Kim Sơn trại gần đây.” Một tên quỷ nhỏ lùn phía sau nam quỷ không nhịn được mở miệng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận