Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 719: Đát Kỷ

.



Chương 719: Đát Kỷ
Tiêu Vũ nói: “Sau này cứ gọi ngươi là Đát Kỷ đi.”
Lúc nhìn thấy con tiểu hồ ly xinh đẹp này, Tiêu Vũ đã biết lý do tại sao Trụ Vương không chịu đựng nổi. Ai có thể cưỡng lại được thứ lông xù tuyệt đẹp thế này cơ chứ?
Lúc này tiểu hồ ly vẫn chưa biết đến tên tuổi của hai chữ Đát Kỷ này lớn đến nhường nào. Thế nhưng thấy chủ nhân đặt tên cho mình, nó lập tức vui vẻ gầm gừ hai tiếng. Đúng vậy, trái tim non nớt của nó đã xem Tiêu Vũ là chủ nhân của mình.
Sau khi Tiêu Vũ thu nhận hồ ly, nàng cảm thấy đám thỏ trong không gian của mình đã yên tĩnh hơn, tâm trạng của nàng rất tốt.
Nhưng mục đích chính của chuyến đi lần này không phải là vì sự đa dạng của các giống loài mà chủ yếu vẫn là Doãn Vương nọ, người có dự định tạo phản vào ngày hôm nay.
Hai ngày đầu tiên khi họ đến đây, mọi thứ có vẻ vô cùng yên tĩnh. Cho đến chập tối ngày thứ ba.
Mọi người đang vây quanh lửa trại nướng thịt, ai ai cũng có con mồi của riêng mình, Tiêu Vũ đi ra ngoài một vòng, lúc trở lại cũng ôm theo hai con thỏ mập mạp.
Ngụy Ngọc Lâm ngồi bên cạnh Tiêu Vũ, lấy thịt thỏ vừa nướng kỹ trên lửa xuống, dùng đao cắt thành từng miếng nhỏ, sau đó mới đưa cho Tiêu Vũ.
Phúc Vương thấy cảnh này, không nhịn được lẩm bẩm một câu: “Cũng biết lấy lòng ra phết. Chẳng phải người ta nói Ngụy Ngọc Lâm không thích Tiêu Vũ sao? Thế này là thế nào?” Phúc Vương cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Ngụy Ngọc Lâm thoáng nhìn Phúc Vương một chút, nói: “Có ý kiến gì không?”
Phúc Vương: “...” Hắn ta có thể có ý kiến gì được. Hắn ta đâu có muốn cưới Tiêu Vũ.
Đúng lúc này, một loạt âm thanh ồn ào truyền đến, ngay sau đó đám binh sĩ hộ vệ xung quanh bị một đám hắc y nhân không biết từ đâu đến khống chế.
“Người đâu. Hộ giá.” Có thái giám lớn tiếng hét lên.
Quỷ Mặt Đen lập tức xông ra bảo vệ Ngụy Đế.
Nhưng ảnh mắt của Quỷ Mặt Đen vẫn nhìn về phía Tiêu Vũ. Người hắn ta thật sự muốn bảo vệ là Công chúa.
Thấy vẻ mặt Tiêu Vũ thảnh thơi, vẫn còn ngồi đó thong thả ăn thịt thỏ, Quỷ Mặt Đen mới thở phào nhẹ nhõm... Xem ra Công chúa đã biết rõ mọi chuyện.
Những người tin tưởng vào Tiêu Vũ, tin bản lĩnh của Tiêu Vũ đều sùng bái Tiêu Vũ một cách mù quáng.
Lúc này, ngay cả Quỷ Mặt Đen cũng cảm thấy nghi ngờ những người này đều là người của Công chúa. Nói không chừng Công chúa đã bắt đầu âm mưu chiếm đoạt ngôi vị Hoàng đế Ngụy quốc.
Nếu như Tiêu Vũ biết Quỷ Mặt Đen đang nghĩ gì, chắc chắn nàng sẽ dở khóc dở cười.
Nàng chiếm đoạt cái ngôi vị Hoàng đế Ngụy quốc kia để làm cái gì? Chẳng lẽ nàng cảm thấy mình vẫn còn chưa đủ nhiều chuyện hay sao?
Đương nhiên, xét trên khía cạnh nào đó, nàng cũng đang tranh cướp ngôi vị Hoàng đế Ngụy quốc này vì Ngụy Ngọc Lâm. Nhưng việc để Ngụy Ngọc Lâm làm Hoàng đế và việc để bản thân nàng làm Hoàng đế là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Hoàng đế Đại Ninh nàng còn không muốn làm, trừ khi đầu óc nàng có vấn đề mới nghĩ đến chuyện làm Hoàng đế Ngụy quốc.
Ngụy Đế nhìn những hắc y nhân kia, lạnh giọng nói: “Các ngươi là ai?”
Đúng lúc này, Doãn Vương đứng lên từ trong đám người, đáp: “Hoàng huynh, ngại quá, đắc tội rồi.”
Ngụy Đế nhìn về phía Doãn Vương với vẻ mặt đau lòng, quả nhiên là Doãn Vương sao? Nhìn dáng vẻ ấy... những gì phụ hoàng với ông ấy nói đều là sự thật.
Doãn Vương nói: “Hoàng huynh, ngươi đã ngồi ở ngôi vị Hoàng đế này lâu lắm rồi, hay là tặng cho ta ngồi thử một chút?”
Doãn Vương vừa nói dứt câu, sắc mặt của Ngụy Đế lập tức trở nên lạnh lùng: “Doãn Vương, vì sao ngươi phải mưu nghịch?”
“Mưu nghịch? Ngôi vị Hoàng đế này vốn là của ta. Nếu không phải lúc trước phụ hoàng cư xử bất công, sao đến phiên ngươi làm Hoàng đế?” Doãn Vương cười lạnh một tiếng, đáp.
Ngụy Đế nói: “Nhưng khi đó... rõ ràng vì có ngươi hết lòng giúp đỡ ta mới ngồi vững vàng trên ngôi vị Hoàng đế.”
Doãn Vương nở nụ cười: “Ngươi chắc chưa?”
Ngụy Đế nghe được lời này lòng chùng xuống. Một loại dự cảm chẳng lành đột nhiên xuất hiện trong lòng ông ấy.
Phải, ông ấy cũng không chắc nữa, ông ấy cảm thấy Doãn Vương làm mọi thứ vì mình nhưng... có lẽ tất cả những gì Doãn Vương làm đều là vì muốn bản thân ông ta trở thành Hoàng đế? Chẳng qua là khi ấy phụ hoàng quá mạnh nên Doãn Vương mới không có cơ hội, đành phải quay qua giúp đỡ ông ấy để có được lòng tin của phụ hoàng.
Doãn Vương nhìn Ngụy Đế, cười lạnh một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận