Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 742: Đế Sư

.



Chương 742: Đế Sư
Nếu như lúc này có người bằng lòng mở miệng nói chuyện giúp nàng, vậy quả thật không thể tốt hơn được nữa.
Tiểu ca áo lam nửa tin nửa ngờ.
Tiêu Vũ dứt khoát lấy một khối vàng từ trong ngực, bộp một phát đập xuống bàn: “Nếu ngươi chịu làm với ta, đây là tiền đặt cọc!”
Tiểu ca áo lam vội vàng nói: “Công chúa muốn ta làm gì cũng được!”
Hắn ta cũng không muốn không có khí khái như vậy!
Nhưng ai bảo Tiêu Vũ cho nhiều quá chứ!
Tiêu Vũ khẽ gật đầu nói: “Vậy được rồi, Tiểu Lam, chuyện này chúng ta cứ quyết định như vậy đi, ngày mai ngươi cứ đến hành cung của Công chúa báo tên là được.”
Tiểu ca áo lam rất muốn nói một câu, thật ra bản thân không phải tên Tiểu Lam, mình họ Hoàng.
Nhưng Công chúa cho quá nhiều!
Đừng nói Công chúa gọi mình là Tiểu Lam, cho dù Công chúa gọi mình là Tiểu Lục cũng không có vấn đề gì!
Tiêu Vũ ra ngoài đi dạo một vòng còn có thể tuyển được một giảng sư ưu tú, đương nhiên tâm trạng của mình không tệ.
Về phần lời bàn tán của những người kia về Tiêu Vũ?
Tiêu Vũ làm gì có lòng dạ ở những việc đó chứ, hơn nữa nàng cảm thấy mình đã giải thích rõ rồi, vì vậy phóng khoáng rời khỏi.
Những ngày tiếp theo, Ngụy Ngọc Lâm trở nên bận rộn nhiều việc.
Chuyện này cũng nằm trong dự đoán của Tiêu Vũ, sau khi trở thành Thái tử có thể không bận rộn sao?
Hơn nữa còn là vừa mới trở thành Thái tử, nhất định có rất nhiều người không phục.
Mấy ngày nay ngoại trừ ra ngoài đi dạo thì Tiêu Vũ vẫn vò mẻ chẳng sợ nứt ở trong hành cung.
Vũ Nhu Công chúa kia càng ngày càng thích Tiêu Vũ, bây giờ nàng ấy cũng muốn chuyển tới hành cung Công chúa này ở luôn rồi.
Đương nhiên, Tiêu Vũ cũng không phải thật sự chỉ muốn vò mẻ chẳng sợ nứt, nàng đang chờ đợi thời cơ, chờ tin tức lũ lụt đã được giải quyết truyền tới Ngụy đô.
Tin tức này truyền tới không nhanh, gần hai mươi ngày.
Gió thu cũng bắt đầu quét lá rụng rồi thì tin tức này mới truyền tới.
Ngụy Đế biết chuyện ngọn núi kia tự dưng biến mất thì vô cùng khiếp sợ, ông ấy lập tức lại bày tế đàn cầu kiến Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ luôn chú ý tới hướng đi của Ngụy Đế.
Vì vậy nàng lập tức tới tìm Ngụy Đế.
Lần này Ngụy Đế vừa nhìn thấy Tiêu Vũ thì vẻ mặt kích động mà nói: “Tiên cô, người làm thế nào vậy?”
“Tất nhiên là bản lĩnh của tiên gia.” Tiêu Vũ thản nhiên nói.
Ngụy Đế tiếp tục bảo: “Tạ tiên cô, từ hôm nay trở đi, người chính là Đế sư của Ngụy quốc! Xin nhận của ta một lạy!”
Nói xong Ngụy Đế lại nói: “Mau, người đâu truyền Thái tử điện hạ tới đây bái kiến Đế sư!”
Sớm muộn gì ngôi vị Hoàng đế này cũng sẽ được truyền cho Ngụy Ngọc Lâm, đương nhiên Ngụy Đế hi vọng Ngụy Ngọc Lâm có thể giữ gìn mối quan hệ với Đế sư rồi. Có vị phụ tá tiên nhân này, lo gì Ngụy quốc không quốc thái dân an nữa?
Ngụy Ngọc Lâm cũng không tán thành việc phụ hoàng nhà mình bắt đầu tin quỷ thần cho lắm, nhưng... hắn có thể lờ mờ cảm giác được chắc hẳn những chuyện này có liên quan đến Tiêu Vũ, nếu không thì phụ hoàng cũng sẽ không lập hắn làm Thái tử nhanh như vậy.
Mặc dù Ngụy Ngọc Lâm đã có nắm chắc, bản thân có thể chậm rãi mưu tính vị trí Thái tử này.
Ở Ngụy Quốc hắn cũng có thế lực thuộc về mình.
Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ rằng, Ngụy Đế vậy mà lại giao vị trí Thái tử cho hắn một cách dễ dàng như vậy.
Nhìn thấy Ngụy Ngọc Lâm mặc hoa phục đi tới, suýt chút nữa Tiêu Vũ đã cười thành tiếng. Tên Ngụy Ngọc Lâm này vốn đã dung mạo đẹp đẽ, mặc y phục đẹp như vậy vào càng giống như một con phượng hoàng xòe đuôi hơn.
Ngụy Ngọc Lâm nhìn Tạ tiên cô trước mắt, hành lễ: “Ngọc Lâm bái kiến tiên cô.”
Tiêu Vũ ho nhẹ một tiếng nói: “Miễn lễ!”
Ngụy Ngọc Lâm quan sát Tiêu Vũ trước mắt, khóe môi mang theo một chút ý cười.
Hắn đã có thể khẳng định, vị Tạ tiên cô trước mắt này chính là Tiêu Vũ.
Tuy rằng Ngụy Ngọc Lâm không biết Tiêu Vũ dùng biện pháp gì, nhưng hắn cũng không muốn vạch trần Tiêu Vũ.
“Ngọc Lâm à, sau này ngươi phải hiếu kính với tiên cô thật tốt!” Ngụy Đế căn dặn.
Ngụy Ngọc Lâm chần chừ một chút.
Sắc mặt Ngụy Đế tối sầm: “Sao? Ngươi không muốn hiếu thuận với tiên cô hả?”
Ngụy Ngọc Lâm mở miệng nói: “Ta nhất định sẽ đối xử thật tốt với tiên cô.”
Nhưng hiếu thuận... hắn không làm được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận