Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 514: Tận Tâm Tận Lực

.



Chương 514: Tận Tâm Tận Lực
Tiêu Vũ mở miệng nói: “Vũ Văn Thành, thấy ta còn sống, ngươi thực sự vui mừng đến thế sao?”
“Người đâu, treo Vũ Văn Thành lên cổng thành Nguyệt Tuyền trấn cho ta.”
“Phơi khô.” Lúc Tiêu Vũ nói, khóe miệng hơi nhếch lên.
Vũ Văn Thành nghe vậy, cả người đầy vẻ hoảng hốt: “Tiêu Vũ! Sao ngươi dám chứ!”
Tiêu Vũ nhướng mày nhìn Vũ Văn Thành: “Vậy ngươi chờ xem ta có dám hay không!”
Tiêu Vũ phát hiện, treo người này lên cổng thành phơi khô thì sẽ vui vẻ hơn nhiều so với đào hố chôn người.
Đặc biệt là đối phó với loại người như Vũ Văn Thành, dù là ngũ mã phanh thây cũng không quá đáng.
Tất nhiên, Tiêu Vũ cảm thấy ngũ mã phanh thây quá tàn nhẫn, treo lên đó từ từ phơi khô vẫn hay hơn!
Tiêu Cung nghe lệnh Tiêu Vũ, lập tức đi làm việc.
Trong phòng chỉ còn lại Tiêu Vũ và Thẩm Hàn Thu.
Thẩm Hàn Thu nhìn chằm chằm vào Tiêu Vũ: “Công chúa... người vẫn ổn chứ?”
Hỏi xong câu đó, Thẩm Hàn Thu lại hối hận, Công chúa đã mất nước rồi, người ở Ninh Nam, ngày tháng qua có thể sống dễ chịu được sao? Cho dù Công chúa trông vẫn ổn, nhưng nỗi đau trong lòng chắc chắn người ngoài không thể hiểu được.
Tiêu Vũ rất thẳng thắn nói: “Rất tốt.”
Đó là sự thật.
Có thể không tốt sao?
Từ ngày xuyên không đến đây, Tiêu Vũ đã sống buông thả rồi.
Kiếp trước nàng cũng có không gian, nhưng với tư cách là một người có đức tính cao thượng, có hoài bão cao cả, Tiêu Vũ chưa bao giờ lợi dụng không gian để làm điều xấu.
Nhưng sau khi đến Đại Ninh, là một Công chúa, nàng đã bắt đầu hình thức mua sắm không cần tiền.
Trong thiên hạ này, nơi nào cũng là đất của vui, trong mắt Tiêu Vũ, Vũ Văn gia chỉ là bọn loạn thần tặc tử sớm muộn gì cũng sẽ bị mình đuổi đo.
Vừa đi chơi vừa mua sắm không cần tiền, chờ đến nơi lại được chơi trò chơi thực tế ảo sống lại từ vùng đất hoang tàn, xây dựng lại căn cứ.
Vung tay hô một tiếng, người hưởng ứng tập hợp lại.
Những ngày tháng như thế... thật vui vẻ biết bao!
Thẩm Hàn Thu lại có vẻ áy náy nói: “Lúc đó nếu không phải do ta, Công chúa cũng không rơi vào kết cục như bây giờ.”
Tiêu Vũ liếc nhìn Thẩm Hàn Thu: “Dù ngươi không hợp tác với Vũ Văn gia, họ cũng sẽ tìm người khác hợp tác.”
Thậm chí Thẩm Hàn Thu cũng có thể bị người khác ép buộc đẩy ra khỏi vị trí đó.
Vậy nên hành động của Thẩm Hàn Thu chưa chắc sẽ có liên quan đến kết quả cuối cùng.
Nam nhi có lệ chẳng dễ rơi.
Nhưng lúc này, khóe mắt Thẩm Hàn Thu vẫn hơi ửng đỏ.
Chuyện tới nước này, Công chúa còn an ủi hắn ta như thế.
Hắn ta càng cảm thấy có lỗi với Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ có thể cảm nhận được nỗi day dứt và bất an của Thẩm Hàn Thu.
Nàng nói: “Thế này đi, ngươi từ xa tới đây chắc phải mệt lắm rồi, nghỉ ngơi chút đi đã, lát nữa ta sẽ dẫn ngươi đi ăn.”
Sau khi rời khỏi chỗ của Thẩm Hàn Thu, Tiêu Vũ tìm cơ hội dùng dịch chuyển không gian quay về căn cứ.
Tiêu Vũ tìm gặp Dung Phi, cũng đúng lúc là hôm nay Tô Lệ Nương cũng có mặt ở căn cứ.
Tô Lệ Nương có công việc ở Thương Ngô nhưng nàng ấy vẫn thích cuộc sống ở căn cứ, cho nên thỉnh thoảng lại về căn cứ nghỉ ngơi.
Khi Tiêu Vũ tới thì nhìn thấy ba vị nương nương kể cả Ngọc Tần.
Tiêu Vũ lập tức nói: “Ta có chuyện muốn bàn với các ngươi.”
“Công chúa có chuyện gì cứ nói, không cần bàn bạc gì hết.” Dung Phi mỉm cười đáp.
Giờ thì ai cũng biết, Tiêu Vũ chính là người lãnh đạo căn cứ này.
Tiêu Vũ nói: “Ta muốn dẫn một người về tham quan căn cứ.”
“Ai vậy?” Dung Phi hỏi.
“Thẩm Hàn Thu.”
Cái tên này khiến mọi người lập tức sôi sục.
Tô Lệ Nương mở to mắt nhìn Tiêu Vũ: “Công chúa, ngươi phát sốt rồi à? Thẩm Hàn Thu là ai chứ? Hắn ta là tay sai của Vũ Văn gia, nếu hắn ta tới căn cứ thì sau này chúng ta còn có ngày tháng yên ổn sao?”
Tiêu Vũ kiên nhẫn giải thích mọi chuyện.
Dung Phi nhíu mày: “Nếu vậy thì cũng đáng thông cảm.”
“Thẩm Hàn Thu là một thanh kiếm sắc bén, nếu dùng đúng chỗ sẽ rất có ích cho chúng ta.” Dung Phi phân tích.
“Vậy ý kiến của mọi người thế nào?” Tiêu Vũ hỏi.
Dung Phi đáp: “Ta ủng hộ Công chúa.”
Tô Lệ Nương nhìn Dung Phi: “Ta ủng hộ Giang Cẩm Dung, não nàng ấy có nhiều nếp nhăn mà, nghe nàng ấy không sai đâu.”
Còn Ngọc Tần?
Ngọc Tần thì không hứng thú với những chuyện này.
Tiêu Vũ lại đi tìm Lý Uyển.

Bạn cần đăng nhập để bình luận