Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 271: Thật Ra Bệ Hạ Là Một Bệ Hạ Tốt

.



Chương 271: Thật Ra Bệ Hạ Là Một Bệ Hạ Tốt
Ngọc Tần hành thích Vũ Văn Phong không thành công, kết quả bị xử trảm!
Tin tức này do người của Ám Ảnh lâu đưa tới, Tiêu Vũ có hơi yếu trong việc tìm hiểu tin tức nên trước đó nàng đã giao dịch với Ngụy Ngọc Lâm.
Nhưng nàng không ngờ tin tức đầu tiên mình nhận được từ chỗ Ngụy Ngọc Lâm chính là Ngọc Tần hành thích Vũ Văn Phong!
Hơn nữa, nghe nói thời điểm Ngọc Tần hành thích còn nói là báo thù cho Tiên đế!
Nhưng rõ ràng là Vũ Văn Phong cũng không hề đơn giản như bề ngoài.
Hành thích không thành công, Ngọc Tần xui rồi.
Sau khi Dung Phi và Tô Lệ Nương biết chuyện đều cảm thấy thổn thức không thôi.
Sau một lúc lâu, Dung Phi mới nói: “Trên thực tế, lúc trước có rất nhiều người phản đối Vũ Văn lão cẩu, nhưng người mà ta không thể chấp nhận nhất chính là Ngọc Tần.”
“Bởi vì Ngọc Tần bơ vơ từ nhỏ, là bệ hạ đã đưa nàng ta ra khỏi nanh vuốt ma quỷ, đưa nàng ta về hoàng cung, tuy rằng bệ hạ không cưng chiều nàng ta như Tô Lệ Nương nhưng cũng rất tốt với nàng ta.” Dung Phi nhớ lại quá khứ.
Thật ra bệ hạ là một bệ hạ tốt.
Mặc dù ông ta có hậu cung, nhưng so với các Hoàng đế đời trước, nữ tử trong hậu cung của bệ hạ cũng không nhiều lắm.
Hơn nữa rất nhiều tú nữ đều là do các thần tử cưỡng ép nhét vào, nhưng bệ hạ rất tốt với các phi tử.
Cho dù không được sủng, bệ hạ cũng chưa bao giờ bạc đãi họ về ăn, mặc, ở, đi lại, càng không cho phép cung nhân nịnh nọt người cấp bậc cao, giẫm người cấp bậc thấp.
Có thể nói, Ngọc Tần này ở trong cung cũng được chăm sóc đặc biệt.
Tô Lệ Nương nghe thế, bèn nói: “Bệ hạ tốt với Ngọc Tần đến mức ta từng thấy ghen tỵ nữa đấy.”
“Trước đây ta chỉ nghĩ Ngọc Tần không có lương tâm, bệ hạ vừa chết đã lao vào vòng tay của kẻ thù. Hiện giờ ngẫm lại, có lẽ nàng ta muốn chờ một thời cơ để hành động, báo thù thay cho bệ hạ.” Tô Lệ Nương tiếp tục nói.
Mặc dù không phải do Vũ Văn Phong tự tay giết chết bệ bạ, nhưng cũng tuyệt đối có liên quan đến Vũ Văn Phong!
Tô Lệ Nương nói: “Các ngươi đều nói bội phục dũng khí hủy dung trước kia của ta, nhưng hiện tại ta càng bội phục sự dũng cảm một thân một mình ngọc nát đá tan này của Ngọc Tần.”
Sau khi Tiêu Vũ biết chuyện, trong lòng cũng có chút thổn thức.
Nàng còn nhớ rõ trước kia khi mình rời khỏi hoàng cung đã nhìn thấy Ngọc Tần lấy lòng Vũ Văn lão cẩu.
Lúc ấy trong lòng nàng có phần khinh thường Ngọc Tần, nhưng cũng không nghĩ đến chuyện đi trả thù Ngọc Tần.
Bởi vì thân là một nữ nhân, sau khi mất nước, thủ tiết vì Tiên đế như Dung Phi và Lệ Phi là đại nghĩa.
Nhưng nếu vì bảo toàn tính mạng của mình mà nương thân bên phản tặc, vậy cũng không hẳn là sai.
Dù sao Ngọc Tần cũng không có cấu kết với Vũ Văn lão cẩu trước khi mất nước.
Vốn dĩ Tiêu Vũ không nhớ rõ Ngọc Tần này, dù sau sao khi mất nước, người phản chiến cũng không ít.
Nàng cũng không có tư cách gì yêu cầu người ta thật sự hy sinh cho tổ quốc.
Con kiến còn sống tạm bợ kia mà, người muốn sống cũng là lẽ thường tình.
Nhưng…
Lúc này, Tiêu Vũ không còn cách nào làm lơ Ngọc Tần này.
Tiêu Vũ trầm ngâm suy nghĩ rất lâu, cuối cùng đưa ra một quyết định: “Ta muốn về Thịnh Kinh cứu người.”
Dung Phi nói ngay: “Công chúa! Điều này không thể được, nếu đây là một cái bẫy thì người phải làm sao?”
Tiêu Vũ nói: “Ngọc Tần làm thế là vì tộc Tiêu thị ta, nếu ta không biết chuyện thì thôi, nhưng nếu đã biết, tuyệt đối không thể ngồi yên nhìn được.”
Nàng cũng mang họ Tiêu.
Mặc dù nàng không phải Tiêu Vũ tiền nhiệm nhưng quá nhiều điểm giống nhau là minh chứng cho việc Tiêu Vũ tiền nhiệm và nàng là cùng một người ở một khía cạnh nào đó.
Nàng tới đây có lẽ chính vì để hoàn thành sứ mệnh mà Tiêu Vũ tiền nhiệm phải đảm nhận.
Hơn nữa, cho dù nàng không nói hiên ngang lẫm liệt như vậy, nàng cũng không muốn nhìn cả nhà Vũ Văn lão cẩu và người của Vũ Văn gia sống tốt được.
Còn nữa…
Tiêu Vũ nói đến đây, tạm dừng một lát: “Hoa màu sắp chín rồi, ta cũng nên đi thu hoạch một đợt.”
Nghĩ tới Vũ Văn lão cẩu sau khi lên làm bệ hạ cũng đã nhận được kha khá cống phẩm.
Quốc khố trống rỗng kia chắc là đã có thêm một số thứ rồi.
Nếu nàng đi, tất nhiên không có khả năng đi tay không về.
Tiêu Vũ đưa ra quyết định này tuyệt đối không đơn giản chỉ là hành vi bốc đồng.
Nếu nàng mặc kệ Ngọc Tần, sau này truyền ra ngoài há chẳng phải sẽ làm những người trung thành với tộc Tiêu thị lạnh lòng sao?
Chuyện Tiêu Vũ đã quyết định đều sẽ không dễ quay đầu, kể cả có khó hay không khó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận