Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 939: Mê Tín Dị Đoan Thật Sự Không Được!

.



Chương 939: Mê Tín Dị Đoan Thật Sự Không Được!
Hơn nữa nữ vu cũng không phải nghĩa xấu mà đúng không? Nhìn có vẻ người ở chỗ này rất chống đối nữ vu thì phải?
Mê tín dị đoan thật sự không được!
Cho dù là ở quốc gia nào cũng không được!
Nữ hoàng thấp giọng quát: “Orc Công tước, không được nói lung tung! Người tới là khách!”
Thái độ của Nữ hoàng, nếu so với Công tước râu cá trê này thì tốt hơn nhiều.
Vì vậy Tiêu Vũ còn có thể khống chế cảm xúc của mình.
Hơn nữa đang ở trong hoàng cung của người khác, nhất định nàng phải kiềm chế.
Nếu không thì có thể làm sao? Nhảy dựng lên giết người luôn hả?
Nàng kéo theo gia quyến, đến lúc đó muốn đi cũng không dễ dàng như vậy.
Huống chi cũng không thể vì một cục phân chuột mà phá hỏng lung tung được.
Hiện tại xem ra vị Nữ vương này vẫn rất không tệ, về phần vị Công tước râu cá trê này sao? Ông ta sẽ gặp báo ứng.
Báo ứng của ông ta chính là nàng - Tiêu Vũ.
Không phải ông ta nói nàng là nữ vu hả? Vây rất tốt, nhanh thôi, nàng sẽ khiến vị Công tước này mở mang tầm mắt về sức mạnh của nữ vu.
Khiến vị Công tước này chịu trách nhiệm cho lời nói của mình
Nữ hoàng thu xếp cho bọn họ nghỉ ngơi trong cung điện.
Tiêu Vũ thừa dịp đi nhà xí dịch chuyển ra ngoài, một đường đi theo vị Công tước này, mò tới Công tước phủ.
Vốn dĩ nàng định lấy hai cái nồi sắt.
Chờ đến nơi rồi mới phát hiện... người ở quốc gia này nấu cơm không cần nồi sắt lớn.
Điều này khiến cho một bầu nhiệt huyết của Tiêu Vũ không có chỗ thể hiện.
Nhưng kẻ trộm không về tay không, không có nồi sắt, vậy chung quy cũng phải có những thứ khác đúng không?
Kẻ trộm không về tay không.
Cho dù là cái bô, nàng cũng phải lấy hai cái về!
Tóm lại, tuyệt đối không thể uổng công đi chuyến này được!
Có điều tuy rằng Công tước phủ không có nồi sắt, nhưng đồ tốt khác thì vẫn phải có. Suy cho cùng quốc gia này vẫn giàu có, đồ đạc bằng vàng bạc rất nhiều.
Cho dù không dùng thứ này, đem về nung chảy ra thì cũng là tiền.
Ha...
Lấy đồ đạc bằng vàng bạc, không dọn sạch tư khố của ông ta sao?
Tiện tay dọn đi!
Sau khi dọn sạch tư khố.
Tiêu Vũ lại nhìn trúng đồ gia dụng trong phủ.
Gia dụng này thật không tệ.
Dọn đi!
Quần áo có thể lấy về làm giẻ lau, dọn!
Đợi đến khi Tiêu Vũ đã gần như dọn hết, đột nhiên nàng nảy ra một ý hay. Con chó ngốc kia nói nàng là cái gì hả? Nói tóc đen chính là nữ vu đúng không?
Tiêu Vũ lặng lẽ móc thuốc nhuộm tóc ra.
Trên thực tế, để vị Công tước này mở mang tầm mắt về sức mạnh của khoa học kỹ thuật một chút.
Phải biết, sau khi Tiêu Vũ trở về từ Ngụy quốc đã làm rất nhiều thuốc nhuộm tóc từ cỏ ô thủ...
Đương nhiên, thuốc nhuộm tóc mà lần này Tiêu Vũ dùng không phải là thứ nàng làm ra, mà là tìm loại rẻ nhất trong không gian.
Tiêu Vũ dứt khoát lấy mê hương ra.
Sau đó nàng làm một kiểu tóc theo phong cách HKT cho Công tước và Công tước phu nhân.
Đầu tiên nhuộm mái tóc vàng kia thành màu đen.
Sau đó... lại dán hình dán Ultraman đại diện cho ánh sáng màu đen lên mặt bọ họ.
Lúc này Tiêu Vũ mới hài lòng rời khỏi.
Sáng hôm sau.
Orc Công tước tỉnh lại trong một trận ồn ào.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại nhao nhao như vậy!” Công tước rất không vui.
“Bẩm Công tước đại nhân, trong phủ của chúng ta bị trộm rồi!”
“Mất cái gì?”
Mất... cái gì?
Lời này là hỏi bọn người hầu.
Một lát sau mới có một người nhỏ giọng nói: “Công tước, hay là ngài hỏi không mất cái gì đi.”
Orc Công tước không nhịn được đẩy cửa ra, bước ra ngoài: “Nói bậy bạ gì đó”
Ông ta vừa bước ra như vậy.
Hiệu quả cực kỳ tốt.
Bọn người hầu đều khiếp sợ nhìn ông ta, mở miệng la hét: “Á!”
“Cứu mạng!”
“Lúc trước Công tước từng nói tóc đen chính là nữ vu, thế này... Công tước cũng trở thành nữ vu rồi sao?”
“Nữ vu cái gì, rõ ràng chính là nam vu!”
“Nhìn người tí hon màu đen trên mặt ngài ấy đi, cũng xui xẻo quá rồi!”
“Nhất định đó chính là ác ma!”
Trên thực tế, dân chúng địa phương bình thường sẽ không có ý nghĩ đó, nhưng người của Công tước phủ đều đã bị Công tước tẩy não, tất nhiên rất mâu thuẫn với tóc đen.
Công tước phu nhân cũng bước ra ngoài.
Vừa rồi bà ta ngủ ở bên trong, lúc Công tước thức dậy cũng không để ý có gì khác thường.
Nhưng bây giờ vừa nhìn một cái...
Công tước cũng trợn tròn mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận