Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 834: Lão Thần Cũng Sẵn Lòng

.



Chương 834: Lão Thần Cũng Sẵn Lòng
Tiêu Vũ nghiêm trang: “Sao có thể nói là ta nhường được? Rõ ràng là ta chán ghét những chuyện phiền toái nên mới gông cùm xiềng xích ca ca lại đây để lên triều đấy.”
“Ca ca không trách ta lười biếng là tốt rồi!”
Tiêu Dục mỉm cười nhìn Tiêu Vũ.
Hắn ta đương nhiên hiểu được mục đích Tiêu Vũ nói như vậy.
Tiêu Vũ là thật sự không hy vọng, sự tồn tại của nàng sẽ ảnh hưởng đến chuyện hắn ta quản lý Đại Ninh.
Tấm lòng chân thành này khiến cho Tiêu Dục đã thầm thề trong lòng, nhất định phải bảo vệ Tiêu Vũ thật tốt.
Lần này sứ thần của bốn nước cũng có mặt.
Tiêu Vũ dẫn đầu, ở Đại Ninh Thịnh Kinh, triệu tập hội nghị liên minh ốc đảo lần thứ nhất.
Dự kiến sẽ có bốn quốc gia được bổ nhiệm làm thành viên hội đồng.
Về phần kế tiếp, sẽ có quốc gia nào tham gia? Vậy phải xem quốc gia nào có được may mắn được Tiêu Vũ chấp thuận.
Tiêu Vũ phong cho mình chức vị tổng quản lý.
Sau khi hiệp nghị được ký kết, bốn quốc gia sẽ phải trao đổi mậu dịch, dân chúng cũng có thể tùy ý qua lại.
Điều này đối với các quốc gia lớn mà nói là lợi ích nghìn năm.
Sau khi liên minh ốc đảo chính thức được thành lập thì Tiêu Vũ sẽ nghỉ một thời gian.
Nhưng rất nhanh, tin tức thứ nhất truyền đến, khiến Tiêu Vũ không thể bình tĩnh.
Có thuyền đến từ Đông Nam.
Có vài tên giặc Oa xuống tàu cướp bóc.
Lúc này Tiêu Vũ mới ý thức được, mình đã khinh thường sự tồn tại của giặc Oa.
Nghĩ đến là đám giặc Oa kia biết thời cuộc Đại Ninh thay đổi, nghĩ nhân lúc cháy nhà đi hôi của, nhưng trăm triệu lần không ngờ, thời cuộc Đại Ninh dưới sự trợ giúp của Tiêu Vũ, đã ổn định lại với tốc độ chóng mặt.
Mặc dù không gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Nhưng từ xưa đến nay, giặc Oa xâm lấn cũng không phải là chuyện nhỏ.
Tiêu Vũ cảm thấy, cần phải khiến cho mọi người coi trọng vấn đề này.
Trên triều đình.
Tiêu Dục nhìn các thần tử phía dưới: “Ai tình nguyện đến khu vực vùng duyên hải phía Đông Nam để tăng cường phòng thủ?”
Trong lúc nhất thời, các triều thần đều tích cực đứng lên.
“Thần tình nguyện!” Người nói chuyện chính là Liễu Sơn.
“Thần cũng tình nguyện!” Đây là Mạnh Thường.
“Thần cũng tình nguyện!” Người lên tiếng lần này là Tống Kim Ngọc.
Tiêu Vũ lườm Tống Kim Ngọc một cái, mấy người khác thì thôi đi, Tống Kim Ngọc này chỉ là một thư sinh đọc sách yếu đuối thì đi làm cái gì?
Nhưng còn có chuyện kỳ quái hơn nữa.
Bùi Kiêm đứng ra: “Lão thần cũng sẵn lòng!”
“Bùi đại nhân, tuổi của ngươi cũng không thấp, vẫn nên nhường lại cơ hội cho lớp người trẻ tuổi là bọn ta đi!” Tống Kim Ngọc cười tủm tỉm nói.
Bùi Kiêm liếc Tống Kim Ngọc một cái: “Lão ký phục lệ, chí tại thiên lý!*
(*) Tạm dịch: “Ngựa già trong chuồng, chí ngoài ngàn dặm”, đây là 2 câu thơ lưu danh thiên cổ của Tào Tháo, ý chỉ người già mà chí không già”
Liễu Sơn buồn bực nói: “Các ngươi đều là quan văn, chuyện này cứ giao cho võ quan bọn ta làm đi!”
“Quan văn thì làm sao? Võ quan các ngươi tứ chi phát đạt, đại não đơn giản, chúng ta có đầu óc!”
Mắt thấy triều thần sắp đánh nhau ở bên dưới.
Tiêu Dục ho nhẹ một tiếng.
Tiêu Vũ cười híp mắt nói: “Ca ca, để ta đi đi!”
Mọi người nhìn về phía Tiêu Vũ: “Công chúa, người mới bận rộn xong, nên nghỉ ngơi một thời gian!”
Tiêu Vũ nói: “Ta không cần nghỉ ngơi.”
Cuộc sống ở Thịnh Kinh nhàn đến mức đau cả trứng.
Tuy rằng... nàng không có trứng để đau.
Nhưng nàng cảm thấy vô cùng chán nản buồn bực có được hay không!
“Ca ca…” Tiêu Vũ lại nói.
Tiêu Dục nhìn về phía Tiêu Vũ, đành phải đáp ứng mong muốn của Tiêu Vũ: “Vậy cho Công chúa đi.”
Những người khác có chút không phục: “Nhiếp chính vương, ngài như vậy là thiên vị!”
Tiêu Dục nở nụ cười: “Là thiên vị đó.”
Mọi người: “...” Lần này coi như là giận mà không dám nói gì.
Tiêu Vũ đắc ý nhìn mọi người, lần này mọi người bắt đầu nịnh bợ Tiêu Vũ: “Công chúa điện hạ, không phải người nói chúng ta là huynh đệ là chân tay là người nhà sao? Lần này sao người có thể không dẫn theo chân tay nhà mình được đúng không?”
Người nói lời này chính là Tống Kim Ngọc.
Hiện tại Tống Kim Ngọc thật sự rất hâm mộ Thẩm Hàn Thu, có thể đi theo Tiêu Vũ chạy đông chạy tây.
Thẩm Hàn Thu rất có bản lĩnh nên có thể bỏ qua, nhưng tên ngốc Hắc Phong kia được đi trải đời xong cái trở về khoác lác một hồi, khiến cho mọi người cũng muốn ra ngoài xem thử.

Bạn cần đăng nhập để bình luận