Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 579: Nóng Lạnh Xen Kẽ

.



Chương 579: Nóng Lạnh Xen Kẽ
Vốn dĩ gã ta đi theo Tiết Quảng Sơn toàn được ăn ngon uống say, nhưng từ khi Tiết Quảng Sơn bồi thường khoản nợ kếch xù thì cuộc sống của bọn họ không được dễ chịu cho lắm.
Gã ta cũng muốn bóc lột dân chúng, nhưng không biết sao sau này Tiết Quảng Sơn làm Thái thú đàng hoàng thì không làm, còn tin vào Truyền Tiêu giáo gì đó!
Truyền Tiêu giáo kia vừa nghe đã biết là một tà giáo rồi.
Tóm lại, theo Tiết Tam thấy, Tiết Quảng Sơn tin tà giáo, hơn nữa đã tới tình trạng tẩu hỏa nhập ma.
Vốn tưởng rằng Tiết Quảng Sơn đầu hàng trước, mượn cơn gió Đông này, gã ta cũng có thể đi theo chiếm hời. Nhưng không ngờ rằng tên Tiết Quảng Sơn này há miệng đã nói muốn đi làm đạo sĩ, còn nói muốn tới Tây Vực lấy kinh.
Không nói tới chuyện Tây Vực này có tin Truyền Tiêu giáo hay không, chỉ nói việc tay chân Tiết Quảng Sơn già cả, tự đi bộ có thể rời khỏi Đại Ninh này sao?
Tiết Tam lập tức khuyên nhủ: “Đại nhân, ngài đừng hồ đồ nữa! Tây Vực kia vốn thịnh hành Phật giáo, Truyền Tiêu giáo các ngươi tới Tây Vực làm gì? Ta thấy rõ ràng là có người cố ý gài ngài!”
“Ngươi thì biết cái gì? Vạn pháp quy tông! Ta phải tu hành, tiên cô nói chỉ cần ta trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn thì có thể thoát khỏi bể khổ!”
“Bể khổ ở đâu ra?”
“Khắp nơi đều là bể khổ!” Lời Tiết Quảng Sơn nói ra tới từ tận đáy lòng.
Cho dù là ai gánh khoản nợ khổng lồ thì cuộc sống đều đau khổ.
Đối với Tiết Quảng Sơn mà nói, giờ phút này nơi này chính là bể khổ.
Tiết Tam thấy Tiết Quảng Sơn ngoan cố như vậy thì sắc mặt khó coi.
Tiết Quảng Sơn đã quyết định đi.
Vào ngày thứ ba sau khi Tiêu Vũ mang theo đại quân tiến vào Thương Ngô, Tiết Quảng Sơn đích thân tới gặp nàng: “Công chúa điện hạ, bây giờ ta phải nghe lời của tiên cô, chặt đứt trần tục, tiến vào tiên môn tu hành. Kính xin Công chúa điện hạ cho phép.”
Tiêu Vũ thấy Tiết Quảng Sơn mới đó đã đưa ra quyết định cuối cùng thì rất vui mừng.
Nàng gật đầu nói: “Bổn cung chấp nhận.”
Tiết Quảng Sơn biết ơn khôn xiết, rời khỏi Thái thú phủ, chống gậy cầm bát ăn xin, muốn đi về phía Tây.
Lúc Tô Lệ Nương tiến vào vừa khéo đụng mặt Tiết Quảng Sơn, nhưng hiện tại trong lòng ông ta đã không còn theo đuổi thứ gì khác.
Tiên cô nói, phấn hồng khô lâu* chính là chướng ngại vật trên con đường tu hành của ông ta. Ông ta vẫn nên tranh thủ sớm ngày thành tiên thoát khỏi bể khổ thì hơn.
(*Chỉ mỹ nhân sử dụng sắc đẹp để dụ dỗ người khác, lấy hết mọi thứ, thậm chí là hại chết người đó.)
Tô Lệ Nương nhìn thấy Tiêu Vũ thì tò mò hỏi: “Công chúa, vừa rồi Tiết lão cẩu kia làm sao vậy?” Vì sao thoạt nhìn vẻ mặt kiên định nghiêm túc như thế?
Tiêu Vũ nói: “Đi lấy kinh rồi.”
Nói xong Tiêu Vũ kể lại đại khái cho Tô Lệ Nương.
Tô Lệ Nương nghe xong thì không nhịn được dựng thẳng ngón cái của mình: “Công chúa ngươi thật đúng là thế này!”
Phương thức nói chuyện thế này là Tiêu Vũ nói với Tô Lệ Nương, dùng để khen ngợi người khác.
Tiêu Vũ cười khiêm tốn: “Quá khen quá khen.”
“Có điều đối với Tiết Quảng Sơn thì đây cũng là một kết cục rất tốt, nếu không dựa vào những sai lầm mà ngày xưa ông ta mắc phải, tính mạng còn không giữ nổi!” Tô Lệ Nương cười lạnh một tiếng.
Bản thân Tô Lệ Nương vẫn cực kỳ chán ghét Tiết Quảng Sơn.
Dung Phi vô cùng hài lòng với cách giải quyết này của Tiêu Vũ.
Lúc này nàng ấy cũng nói theo: “Tạm thời vẫn không giết được, nhưng chính bản thân Tiết Quảng Sơn muốn tu đạo, cho dù truyền đi cũng không có ai nói Công chúa của chúng ta không đúng.”
Cũng không thể vừa nắm được một quận thì xoèn xoẹt Thái thú của quận đó được!
Lúc này Tiết Quảng Sơn bước đi kiên định, theo đuổi lý tưởng và tín niệm trong lòng rồi.
Thương Ngô này cũng hoàn toàn trở thành của Tiêu Vũ!
Rãnh trời của Ninh Nam suy cho cùng cũng không tiện để đại quân ra ra vào vào, vì vậy Tiêu Vũ phát triển Thương Ngô thành một căn cứ cỡ lớn khác, chủ yếu dùng để cho quân đội của mình đóng quân.
Thương Ngô dựa vào khu vực phía Nam như vậy vốn dĩ phải bốn mùa đều như mùa xuân, nhưng kể từ trận tuyết tháng sáu năm trước thì nơi này đã xảy ra thay đổi rất lớn. Bây giờ vừa mới qua năm mới, bên ngoài vẫn gió lạnh từng cơn.
Trong lòng Tiêu Vũ đã bắt đầu có một ý tưởng to gan.
Có phải nàng có thể thông qua một vài biện pháp thay đổi môi trường ở nơi này một chút không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận