Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 508: Ta Còn Tưởng Công Chúa Quên Ta Rồi Cơ

.



Chương 508: Ta Còn Tưởng Công Chúa Quên Ta Rồi Cơ
Yến Vô Hương nghiêm túc suy nghĩ một hồi, nói tiếp: “Vậy ta sẽ đi thay Công chúa!”
Về việc tại sao Tiêu Vũ lại trả túi Càn Khôn Lưỡng Cực cho Ngụy Ngọc Lâm. Yến Vô Hương không hỏi. Nhưng hắn ta nghĩ, chắc là Công chúa tán thưởng Ngụy Ngọc Lâm nhỉ?
Tiêu Vũ nói: “Chỉ cần mang một cái túi càn khôn đi là được, cái còn lại để ở chỗ ta.”
Sau khi Tiêu Vũ tiễn Yến Vô Hương thì nàng nghỉ ngơi một hồi. Sau đó cho triệu kiến Tống Kim Ngọc.
Khi Tống Kim Ngọc nhìn thấy Tiêu Vũ, cả mặt viết đầy u oán: “Ta còn tưởng Công chúa quên ta rồi cơ.”
Tiêu Vũ có chút chột dạ. Bản thân nàng ghét bỏ cơ thể Tống Kim Ngọc yếu ớt, rất ít khi dẫn Tống Kim Ngọc ra ngoài. Từ sau khi Tống Kim Ngọc đến Ninh Nam, còn chưa được ra ngoài lần nào!
“Khoảng thời gian này vất vả cho ngươi rồi.” Tiêu Vũ nhìn Tống Kim Ngọc.
Tống Kim Ngọc ngẩng đầu, quầng mắt thâm đen.
Tiêu Vũ giật cả mình: “Tống Thượng thư nghỉ ngơi không tốt sao? Sao mắt lại thành thế này!”
Cứ tiếp tục như vậy thì sắp thành gấu trúc rồi!
Tống Kim Ngọc nói: “Các hạng mục chi tiêu trong căn cứ đều do ta hạch toán, Hộ bộ cũng chưa có Thị lang... Công chúa, người có thể tuyển cho ta hai người được không!”
Tiêu Vũ lập tức gật đầu: “Ta tuyển người cho ngươi.”
“Nhưng mà... ta còn có một bảo bối khác có thể thưởng cho ngươi.” Tiêu Vũ nhìn Tống Kim Ngọc rồi nói.
Tống Kim Ngọc hỏi: “Thứ gì?”
Tiêu Vũ trực tiếp lấy ra một cái máy tính.
Trên thương trường, máy tính chính là vật phẩm tất yếu của các thương hộ.
Trước kia Tiêu Vũ không nghĩ đến lấy ra dùng, cho đến khi nhìn thấy mắt gấu trúc của Tống Kim Ngọc.
“Đây là máy tính, sau này khi ngươi hạch toán, dùng thứ này sẽ tiện hơn.” Tiêu Vũ nói xong rồi biểu diễn cách dùng cho Tống Kim Ngọc.
Tống Kim Ngọc kinh ngạc nhìn máy tính trước mặt, không nhịn được nói: “Công chúa, bảo bối này không phải là vật của thế gian!”
Tiêu Vũ nhìn Tống Kim Ngọc: “Ngươi biết sự tồn tại của kim đăng, thì hẳn là biết, hoàng tộc Tiêu thị cũng chúng ta có mấy món bảo vật truyền thế.”
“Bảo bối này là phụ hoàng đã đưa cho ta từ lâu, nay người cầm lấy dùng cũng coi như phát huy hết công dụng của nói.” Tiêu Vũ nói.
“Công chúa, người thực sự cho ta bảo bối này sao?” Tống Kim Ngọc cảm động nhìn Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ gật đầu: “Ngươi là cánh tay đắc lực của ta! Để đồ cho người dùng, đương nhiên là ta yên tâm!
Đương nhiên, cánh tay đắc lực của Tiêu Vũ có khả năng là hơi nhiều người.
Có lẽ...
Tiêu Công chúa và Na Tra là họ hàng, có ba đầu sáu tay.
Sự u oán của Tống Kim Ngọc bỗng tan thành mây khói, hắn ta vui mừng nhìn Tiêu Vũ mà bày tỏ: “Công chúa, người yên tâm, sau này nhất định ta sẽ hết lòng trung thành!”
Tiêu Vũ nhìn Tống Kim Ngọc như vậy, lại nhớ đến những người làm công kiếp trước.
Lãnh đạo cũng thường đổi trang thiết bị, đổi địa điểm làm việc để khích lệ mọi người.
Nhưng nói trắng ra, hiệu suất công việc càng cao, người hưởng lợi cuối cùng vẫn là lãnh đạo!
Lúc này Tiêu Vũ đang đi theo con đường tư bản, để tư bản không còn đường để đi!
Đương nhiên, tư bản cũng không có năng lực PUA*như Tiêu Vũ, dù sao tư bản không bán thận.*
*PUA ở đây dùng với nghĩa là tẩy não.
*Bán thận là một quan niệm tiêu dùng, là một sự bất đắc dĩ giữa lí tưởng và hiện thực, cũng là một biểu hiện của việc tiêu dùng vượt quá mức quy định, thường dùng trong cuộc đùa giỡn nói chuyện với người thân, bạn bè. Bán thận đổi lấy cuộc sống vui vẻ trước mắt, nhưng không phù hợp với quan niệm tiêu dùng của người Trung Quốc. (Baidu)
Chuyện của Tống Kim Ngọc đã được giải quyết. Tiêu Vũ lại tiễn Yến Vô Hương đi. Sau đó đi Cửu Châu khác để thị sát một lượt. Phát hiện mọi thứ đều tràn đầy sức sống, tâm trạng của Tiêu Vũ cũng rất tốt.
Từ sau khi nàng bị lưu đầy, vẫn luôn bận rộn không ngừng, cho đến hôm nay nàng mới có một cảm giác không chuyện cả người nhẹ nhàng.
Thực ra cũng không phải không có chuyện để làm. Mà là đại thể đã thành. Chỉ cần lửa của sao trời cháy lan đồng cỏ.
Đợi Vũ Văn gia và Văn gia đánh nhau.
Đợi nàng cho người đi phát triển sơn trại, xây dựng được một trăm linh tám sơn trại.
Đợi Quỷ Mặt Đen đi khắp nơi tặng lương thực, thu phục lòng dân.
Đợi những những người ra ngoài phát triển tuyến dưới dẫn theo càng nhiều người về!
Đợi Truyền Tiêu giáo có càng nhiều tín đồ.
Đợi mọi thứ đã định, vậy đương nhiên Tiêu Vũ một hô trăm đáp, cả giang sơn đều phấn chấn vì Tiêu Vũ!
Những chuyện mà Tiêu Vũ làm nhìn có vẻ đều là chuyện vụn vặt. Nhưng thực sự khớp lại với nhau, sẽ hình thành một thế lực rất lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận