Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 875: Ngươi Muốn Làm Thiếp Sao

.



Chương 875: Ngươi Muốn Làm Thiếp Sao
Vốn tình cảm của Phong Hải chủ không có bao nhiêu sâu đậm, mới quen nhau có bao lâu chứ, nếu nói không phải Tiêu Vũ không được thì cũng không khoa học, nên lúc này dĩ nhiên là Phong Hải chủ buông bỏ được rồi.
Thấy Phong Hải chủ rời đi.
Ngụy Ngọc Lâm kì lạ nói: “Nàng nói gì với Phong Hải chủ vậy? Ta thấy hình như hắn ta có hơn bất thường.”
Tiêu Vũ cười toe toét: “Ta nói với hắn ta, ta muốn cô đơn cả một đời.”
Ngụy Ngọc Lâm lại nghe Tiêu Vũ nói như vậy, thế là hắn lấy một con cóc ra.
Tiêu Vũ giật cả mình: “Làm gì đấy?”
Ngụy Ngọc Lâm nói: “Đây là con cháu đời thứ bảy của Cô Quả nhà nàng, cho nàng gặp mặt.”
Tiêu Vũ: “...”
Tên Ngụy Ngọc Lâm này đúng là có một chút tế bào hài hước, luôn kể ra được một số chuyện cười nhạt nhẽo.
Nhưng… nàng vẫn bị câu chuyện cười nhạt nhẽo này vả mặt.
Ngại quá đi!
Nói là Cô Quả, đã làm đến chức thái thái thái thái thái gia gia rồi! Còn có thể kì quặc thêm nữa không?
“A Vũ, hôm nay ta và nàng cùng nhau ra ngoài, có phải đem đến rắc rối cho nàng rồi đúng không, khiến Phong Hải chủ hiểu lầm rồi?” Khóe môi Ngụy Ngọc Lâm mang theo vài phần ý cười.
Tiêu Vũ nói: “Nhất định là hiểu lầm rồi.”
“Cô nam quả nữ, củi khô bốc cháy, ai không hiểu lầm?” Tiêu Vũ hỏi lại.
Ngụy Ngọc Lâm bỏ qua những từ ngữ táo bạo của Tiêu Vũ, mà hỏi: “Có cần ta đi giải thích một chút không?”
Ngụy Ngọc Lâm đang thăm dò Tiêu Vũ.
Cái đầu của Tiêu Vũ nào có biết Ngụy Ngọc Lâm đang thăm dò mình chứ?
Tiêu Vũ thấy lòng dạ của nam nhân nói đổi là đổi, tâm tư của nam nhân đâu dễ nắm bắt!
Tiêu Vũ cực kì thoải mái nói: “Không cần giải thích, hiểu lầm thì hiểu lầm!”
Ánh mắt của Ngụy Ngọc Lâm mang vài phần u ám.
Tiêu Vũ chú ý đến ánh mắt của Ngụy Ngọc Lâm nhìn mình thay đổi rồi, giải thích: “Ngươi đừng hiểu lầm! Ý của ta là, để hắn ta thấy khó mà lui cũng không có gì không tốt, ta cũng không thích hắn ta, ta nói rồi, ta muốn độc thân cả đời!”
Kiên định làm quân vương cô độc!
Ngụy Ngọc Lâm thấp giọng cười.
Tiêu Vũ nói: “Ngươi không tin lời ta nói sao?”
“Nếu như ta thực sự gả cho ai đó, thì ta sẽ trồng chuối…”
“Sau này ta không thể thoải mái ăn sầu riêng nữa.” Tiêu Vũ lại thề độc.
Tuy rằng Tiêu Vũ không có ý định đáp lại tình cảm của Phong Hải chủ, những quả thực nàng và Phong Hải chủ có rất nhiều tiếng nói chung.
Phong Hải chủ đi làm ở một công ty trò chơi, rất biết cách làm mô hình.
Trước kia Phong Hải chủ còn từng làm ra một trò chơi hàng hải nổi tiếng. Đương nhiên sẽ biết làm thuyền mô hình.
Nhưng đương nhiên thuyền mô hình và thuyền thật không giống nhau, nhưng nếu muốn làm hình mẫu vậy nhất định đã xem qua bản vẽ thuyền, nếu không cũng không thể làm trò chơi giống y như đúc được.
Thế nên… bản thân Phong Hải chủ đã tạo ra thuyền lớn.
Đây cũng là nguyên nhân để Phong Hải chủ có thể thống trị được vùng biển này.
Nay Tiêu Vũ cầm sách phổ cập khoa học thời hiện đại, kết hợp với bản vẽ Phong Hải chủ biết.
Cộng thêm những thợ mộc nỗ lực không ngừng nghỉ của Đại Ninh và Ngụy quốc, rất nhanh, bọn họ đã chế tạo ra mô hình thuyền dùng động cơ hơi nước.
Có được mô hình, thứ còn lại là xây dựng.
Kĩ thuật luyện thép thời cổ đại không tốt.
Tiêu Vũ lấy luôn phương pháp luyện thép không rỉ ra.
Những thứ này đều được Tiêu Vũ tìm thấy trong sách.
Cứ như vậy, có những lúc Tiêu Vũ sẽ thấy tiếc vì sản phẩm điện tử mình mang đến không có mạng, nếu có thể kết nối với mạng thời hiện đại, mở phần mềm Douyin, vậy chẳng phải muốn tìm cái gì là có cái đấy hay sao?
Hẳn là cũng có thể tìm ra những video hướng dẫn tỉ mỉ.
Chỉ đáng tiếc… giấc mơ rất tốt đẹp, hiện thực rất tàn khốc.
Khi ông trời ban cho Tiêu Vũ một số món quà, tất nhiên cũng sẽ lấy đi của Tiêu Vũ một chút niềm vui.
Tiêu Vũ có không gian, có cả một quốc gia, nàng lại mất đi niềm vui nằm lướt điện thoại.
Tiêu Vũ hy vọng biết bao rằng mình có thể nằm xem phim, đọc tiểu thuyết, vậy Đang lúc Tiêu Vũ dẫn theo đám người ở Lâm Hải quận khua chiêng gõ trống đóng thuyền.
Thì ở nơi biển lớn xa xôi.
Một nước nhỏ bé nào đó đã biết người mình phái đi thăm dò tin tức có đi không về rồi.
thì hạnh phúc biết bao!

Bạn cần đăng nhập để bình luận