Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 946: Ai Là Cặn Bã 1

.



Chương 946: Ai Là Cặn Bã 1
Có điều bụng quá lớn, cũng không phải Tiêu Vũ muốn che là che được.
Hai mắt Ngụy Ngọc Lâm đỏ bừng mà nhìn Tiêu Vũ: “Công chúa!”
Tiêu Vũ cười gượng một cái: “Ngụy Thái tử, ngươi đến rồi à? Ngươi xem, tình huống này của ta cũng không tiện tiếp khách, chi bằng ngươi... dời bước trước nhé?”
Ngụy Ngọc Lâm lạnh giọng hỏi: “Cho nên, nàng muốn vứt bỏ ta sao?”
Tiêu Vũ: “Ta không có ý này.”
Ngụy Ngọc Lâm: “Không có ý này, chào hỏi một tiếng cũng không thèm đã đi rồi sao?”
“Ta tạm biệt ngươi rồi!” Tiêu Vũ nhấn mạnh.
Ngụy Ngọc Lâm nhìn chằm chằm vào Tiêu Vũ, giọng nói khàn khàn: “Ta vậy mà không biết... nàng có thai rồi.”
Lúc này Ngụy Ngọc Lâm có chút hối hận.
Thật ra tất cả đã sớm có dấu vết để lần theo, không phải sao?
Đầu tiên là giấc mộng kỳ lạ kia, sau đó chính là thái độ của Tiêu Vũ đối với hắn thay đổi.
Về sau... chính là Tiêu Vũ không thích ăn sầu riêng nữa, cũng không thích ăn bún ốc, trên cơ thể cũng có thay đổi.
Chỉ có điều bởi vì hắn tiếp xúc với quá ít nữ tử, cũng không biết nữ tử có thai là thế nào, cho nên... vậy mà không để ý tới những việc này.
Nghĩ vậy, Ngụy Ngọc Lâm cũng rất tự trách.
Bây giờ Tiêu Vũ bị Ngụy Ngọc Lâm bắt tại trận.
Có chút chột dạ.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ Ngụy Ngọc Lâm tiều tụy như vậy, nàng vẫn có một loại đau lòng khó tả.
Tiêu Vũ không nhịn được nghĩ lại bản thân...
Có phải đã làm hơi quá đáng rồi không?
Thật ra Ngụy Ngọc Lâm rất tốt, cũng không làm sai chuyện gì, là nàng vì không muốn thành thân nên trước tiên trở thành đào binh.
Ngụy Ngọc Lâm nhích tới gần Tiêu Vũ, lần này Tiêu Vũ không trốn nữa.
Cảm giác chán ghét Ngụy Ngọc Lâm một cách khó hiểu lúc trước đã biến mất, tháng càng lớn, cơ thể càng ngày càng yếu ớt, có đôi khi Tiêu Vũ cũng hi vọng bên cạnh có một người tri kỷ chăm sóc mình một chút.
Giọng nói của Ngụy Ngọc Lâm khàn khàn: “Trong khoảng thời gian này vất vả cho nàng rồi.”
Tiêu Vũ cố chống đỡ: “Vẫn ổn, không có gì cực khổ.”
“Ta... có thể sờ hài tử không?” Ngụy Ngọc Lâm hỏi.
Tiêu Vũ có chút mất tự nhiên, nhưng không phản đối.
Nàng ngầm cho phép Ngụy Ngọc Lâm làm chuyện tiếp theo.
Ngụy Ngọc Lâm đưa tay đặt lên bụng của Tiêu Vũ, sờ một chút.
Hài tử trong bụng như cảm giác được phụ thân đã đến mà bỗng nhúc nhích, giống như đang tương tác với Ngụy Ngọc Lâm.
“Ngươi không hỏi xem hài tử là của ai sao?” Tiêu Vũ hỏi.
Ngụy Ngọc Lâm nhìn về phía Tiêu Vũ: “Của ta.”
“Làm sao ngươi chắc chắn là của ngươi chứ?” Tiêu Vũ khẽ hừ một tiếng.
Ngụy Ngọc Lâm nói: “Chuyện ngày đó giữa chúng ta không phải là mơ đúng không?”
Tiêu Vũ không lên tiếng.
Nếu như đã bị phát triển rồi, vậy giấu giếm cũng không có ý nghĩa gì.
“Từ giờ trở đi, ta ở đây chờ sinh với nàng.” Ngụy Ngọc Lâm nói khẽ.
Tiêu Vũ hỏi: “Ngươi... không muốn thành thân với ta sao?”
Ngụy Ngọc Lâm nghe thế thì sửng sốt một chút rồi vội vàng nói: “Đương nhiên muốn!”
“Nếu như nàng bằng lòng, bây giờ có thể quay về Ngụy đô với ta.”
“Thật xin lỗi, chuyện này đúng là lỗi của ta, không muốn sớm ngày lấy nàng về.” Ngụy Ngọc Lâm nói tiếp.
Tiêu Vũ nghe thế hừ lạnh một tiếng: “Ta cũng không muốn gả.”
Ngụy Ngọc Lâm nói: “Vậy ta sẽ ở rể, làm Phò mã của nàng.”
Tiêu Vũ không ngờ rằng Ngụy Ngọc Lâm vậy mà lại nói như vậy, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì mới phải.
“A Vũ, chỉ cần nàng có thể để cho ta ở lại bên cạnh nàng, mặc kệ nàng muốn thế nào cũng được.” Giọng nói của Ngụy Ngọc Lâm khàn khàn.
Tiêu Vũ nhìn thấy Ngụy Ngọc Lâm như vậy cuối cùng cũng có chút mềm lòng: “Ngươi nói lời này cứ như ta muốn làm chuyện gì quá đáng vậy.”
“Yêu cầu của ta rất đơn giản, chính là hài tử có thể sinh, ngươi cũng có thể tạm thời ở lại bên cạnh ta, nhưng thành thân thì... không được.” Tiêu Vũ nói tiếp.
Đây là điểm mấu chốt của nàng!
Từ một quân vương cô độc đến yêu đương, lại đến có hài tử, nếu như lại gả cho Ngụy Ngọc Lâm, vậy chẳng phải là làm trái ước nguyện ban đầu của mình sao?
Đối với Ngụy Ngọc Lâm mà nói.
Ngụy Ngọc Lâm nghe thấy Tiêu Vũ nói như vậy cũng bị chọc giận mà bật cười.
Từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy một nữ tử không muốn phụ thân của hài tử chịu trách nhiệm.
Trên thực tế, ở chỗ của Tiêu Công chúa chúng ta không chỉ không muốn Ngụy Ngọc Lâm chịu trách nhiệm, chính nàng, bản thân cũng không muốn chịu trách nhiệm!
Nàng chỉ phụ trách cặn bã.
Về phần cho Ngụy Ngọc Lâm hứa hẹn và tương lai, Tiêu Vũ cũng không chắc chắn mình có thể làm được hay không.
Bởi vì lúc trước nàng chưa từng tưởng tượng mình sẽ thật sự thích người nào.
Sẽ thật sự bằng lòng vượt qua cả đời với người nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận