Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 732: Ngụy Trường Thịnh, Là Ngươi Muốn Gặp Bổn Tọa Sao

.



Chương 732: Ngụy Trường Thịnh, Là Ngươi Muốn Gặp Bổn Tọa Sao
Theo mọi người thấy, có lẽ đây là bí thuật gì đó của thần tiên.
Tiêu Vũ đã thay quần áo trước.
Nàng mặc áo trắng mang theo ánh sáng huỳnh quang, thoạt nhìn cứ như tiên tử bóng đêm.
Y phục này... thật sự là ánh huynh quang.
Quần áo biểu diễn tìm được trong trung tâm thương mại.
Hơn nửa đêm mà mặc cái này ra ngoài, nếu như bị người khác đụng phải cũng sẽ khiến người đó cảm thấy mình gặp quỷ.
Tiêu Vũ đứng trên tế đàn nhìn về phía Ngụy Đế: “Ngụy Trường Thịnh, là ngươi muốn gặp bổn tọa sao?”
Ngụy Đế lập tức vội vàng hành lễ.
Vua của một nước cũng đã hành lễ trước.
Xem ra Ngụy Đế cực kỳ tôn trọng Tạ tiên cô.
Người lúc trước luôn không tin lời Ngụy Đế nhìn thấy cảnh tượng ly kỳ trước mắt cũng không dám nhiều lời, chỉ có thể hành lễ theo Ngụy Đế.
“Đa tạ Tạ tiên cô bằng lòng giá lâm.” Ngụy Đế có chút căng thẳng.
Tiêu Vũ quan sát Ngụy Trường Thịnh một chút: “Không cần khách sáo với ta như thế, tiên hoàng của Ngụy quốc các ngươi vào lúc ta hạ phàm đã nhờ ta quan tâm các ngươi.”
Mọi người nghe thấy vị tiên cô trước mắt này há mồm lập tức nói tiên hoàng gì đó, trong lúc nhất thời trợn mắt há mồm.
“Ta đã chuẩn bị tiệc rượu, kính xin tiên cô hưởng dụng.” Ngụy Đế nói.
Tiêu Vũ lắc đầu bảo: “Vậy thì không cần.”
“Ở đây quá nhiều người rồi, giải tán đi, nếu ngươi có gì muốn hỏi thì tìm một chỗ yên tĩnh.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Nàng cũng không ngờ rằng Ngụy Đế lại kéo cả triều văn võ tới.
Nhiều người như vậy, ai biết có kẻ nào đầu óc thông minh phát hiện vốn dĩ không có Tạ tiên cô gì, người gọi là Tạ tiên cô này và Tiêu Công chúa chính là một người hay không!
Ngụy Đế vội vàng đuổi mọi người đi.
Ông ấy nhìn về phía Tiêu Vũ hỏi: “Tạ tiên cô quen biết phụ hoàng của ta sao?”
“Phụ hoàng của ngươi là một vị Hoàng đế tốt, sau khi qua đời thì không đầu thai một lần nữa mà lên trời làm tiên rồi. Con người ông ấy điểm nào cũng tốt, chỉ là khó có thể dứt bỏ trần duyên, không yên lòng về đám con cháu các ngươi.” Tiêu Vũ há mồm là nói.
Khoảng thời gian này nàng không đi lừa người.
Nhưng bản lĩnh lừa người này lại không bị thụt lùi.
Ngụy Đế nghe thấy lời này, nghĩ tới chuyện phụ hoàng đến gặp mình thì càng tin tưởng Tạ tiên cô không nghi ngờ.
“Tiên cô, bây giờ Ngụy quốc ta xem như yên bình, nhưng cuộc sống của dân chúng lại không tốt như ta nghĩ. Không biết tiên cô có thể chỉ điểm bến mê hay không?” Ngụy Đế hỏi.
Tiêu Vũ biết.
Ngụy quốc đã tiến vào thời kỳ đình trệ rồi.
Bất kỳ một quốc gia nào cũng có thể gặp phải vấn đề như vậy.
Nếu ổn định vượt qua thì sẽ vươn lên trở thành cường quốc.
Nếu mặc kệ để tiếp tục, rất có thể sẽ diệt vong trong im lặng.
Lẽ ra Tiêu Vũ là Công chúa Đại Ninh, Ngụy quốc sụp đổ không có chỗ nào xấu với Tiêu Vũ.
Nhưng... đó chỉ là trên mức độ ngoài mặt đơn giản mà thôi.
Bây giờ Doãn Vương kia đã đền tội, hình như địch ý của Ngụy quốc với Đại Ninh cũng không lớn bao nhiêu.
Nếu hai nước có thể hợp tác sâu, chung quy cũng tốt hơn khai chiến.
Kết thành đồng bọn liên minh, cùng nhau phát triển, đôi bên cùng có lợi có gì không tốt?
Vì vậy Tiêu Vũ nói: “Vậy thì mở cửa biên giới, tiến hành mua bán với quốc gia xung quanh.”
“Nhập thứ tốt của nước khác vào, đưa thứ tốt của quốc gia mình ra ngoài, làm sinh ra lợi ích kinh tế.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Ngụy Đế nghe xong lời này của nàng thì bảo: “Trước kia ta đã từng nghe Tiêu Công chúa nói những lời tương tự, cũng là tiên cô truyền thụ.”
“Tiên cô, nếu người đã đến rồi, chi bằng ở lại Ngụy quốc đi.” Ngụy Đế mời mọc.
Tiêu Vũ cười nhạt một tiếng: “Người tu hành bọn ta coi trọng muốn gì làm nấy.”
“E rằng ta không thể ở lại, nhưng nếu ngươi có việc gì cần, ta có thể giúp ngươi thì sẽ giúp ngươi.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Ngụy Đế trầm mặc một chút rồi nói: “Vậy thì ta đúng là có một chuyện.”
“Ngụy quốc ta có một chỗ gọi là Ô Tô hà, những năm gần đây nhiều lần gặp lũ lụt, dân chúng xung quanh cũng nhiều lần gặp nạn, không biết tiên cô có diệu kế gì không?” Ngụy Đế hỏi.
Tiêu Vũ nghe thấy lời này thì sảng khoái đồng ý: “Chuyện này giao cho ta đi.”
Nàng làm sao không hiểu được.
Ngụy Đế đưa ra yêu cầu như vậy là để thăm dò mình có bản lĩnh thật sự hay không.
Muốn bắt chẹt Ngụy quốc, nàng cũng phải phơi bày một chút năng lực của mình.
Trị lũ thôi mà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận