Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 726: Thử

.



Chương 726: Thử
“Thẻ xanh chính là cho dân chúng nước khác quyền cư trú ở quốc gia của chúng ta, giống như hộ tịch, có thể dễ dàng quản lý người đến từ bên ngoài.”
“Chỉ là sau khi trao đổi hàng hóa như vậy, nếu có phạm nhân ngoại quốc bỏ trốn tiến vào, vẫn cần...”
Đầu óc của Tiêu Vũ xoay chuyển.
Nàng cảm thấy mình cần phải thành lập một tổ chức tương tự với Liên hiệp quốc.
Lúc này trong lòng Tiêu Vũ đã bắt đầu nghĩ tới chuyện Liên hiệp quốc rồi.
Ngụy Đế lại đang suy nghĩ về những gì Tiêu Vũ vừa nói.
Nếu nói như vậy... hai nước đều sẽ phát triển nhanh chóng.
Đối với Ngụy Đế mà nói, chinh chiến được bao nhiêu đất đai không quan trọng, quan trọng là dân chúng đầy đủ sung túc!
Ánh mắt ông ấy nhìn Tiêu Vũ đã tràn đầy thưởng thức. Lúc trước nghe lời đồn Tiêu Vũ có công lao to lớn trong việc giành lại non sông của hoàng tộc Tiêu thị.
Lúc đó Ngụy Đế còn không tin lắm.
Nhưng càng hiểu rõ về Tiêu Vũ.
Ngụy Đế lập tức phát hiện Tiêu Vũ đâu phải đóa hoa trắng vô hại! Đây rõ ràng là một đóa hoa ăn thịt người mà!
“Không ngờ rằng Công chúa lại nhìn xa trông rộng như vậy, không biết sư phụ của Công chúa là ai?” Ngụy Đế hỏi.
Trong lòng Ngụy Đế đã bắt đầu cân nhắc chuyện thọc gậy bánh xe rồi. Nếu có thể đào người này về làm Đế sư thì chẳng phải rất tuyệt sao?
Tiêu Vũ thấy Ngụy Đế nói như vậy.
Nàng lập tức nói: “Sư phụ của ta không phải tục nhân trong trần thế này.”
“Là ai?” Ngụy Đế hỏi.
“Ta... không có ý gì khác, chỉ là cảm thấy người này thâm sâu khó lường, nói đều là thượng sách trị quốc! Ta muốn làm quen một chút...” Ngụy Đế sợ Tiêu Vũ suy nghĩ nhiều, lúc hỏi tới rất cẩn thận.
Tiêu Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta chỉ biết là này họ Tạ, ở Đại Ninh bọn ta, tất cả mọi người gọi bà ấy là tiên cô.”
Tạ tiên cô?
Đây không phải lần đầu tiên Ngụy Đế nghe nói tới cái tên này.
Ông ta từng phái người đi tìm, tuy rằng không tìm được người nhưng cũng đã nghe nói rất nhiều chuyện hay việc lạ về Tạ tiên cô.
Tạ tiên cô này đúng là không phải người bình thường!
Thảo nào phụ hoàng hiển linh kêu mình đi tìm vị Tạ tiên cô này.
“Nếu như vị Tạ tiên cô này là sư phụ của Công chúa, vậy không biết Công chúa có phương thức liên hệ với bà ấy không?” Ngụy Đế hỏi.
Tiêu Vũ nói: “Thật ra vị Tạ tiên cô này cũng không thân quen với ta như vậy. Tạ tiên cô là vì tu hành, đến độ khổ ách thế gian. Trong mắt ta, nói một cách nghiêm túc thì bà ấy cũng không phải người Đại Ninh bọn ta.”
Tiêu Vũ làm vậy là muốn phủi sạch quan hệ giữa Tạ tiên cô và Đại Ninh.
Nếu như vậy, Ngụy Đế sẽ càng tin tưởng Tạ tiên cô hơn!
Bàn tính của Tiêu Vũ gõ vang lạch cạch không ngừng.
Ngụy Đế nhìn Tiêu Vũ nói: “Công chúa điện hạ thật sự không có cách nào gặp Tạ tiên cô ư?”
Tiêu Vũ nói: “Muốn nói biện pháp... thật ra cũng có, lập đàn thắp hương, thành tâm cầu xin, Tạ tiên cô sẽ đến.”
Ngụy Đế lập tức nói: “Đa tạ Tiêu Công chúa chỉ bảo bến mê.”
Ngụy Đế cũng không biết vì sao ban đầu mình tìm Tiêu Vũ tới đây là muốn chỉ hôn một lần nữa cho Tiêu Vũ, nhưng nói chuyện một hồi, chủ đề trò chuyện của hai người đã không phải là hôn sự của tiểu nữ nhi gia nữa, mà là đại sự trị quốc.
Đại sự liên quan đến việc sau này dân chúng có an cư lạc nghiệp hay không!
Hai người Tiêu Vũ và Ngụy Đế lại trò chuyện trong chốc lát.
Dùng lời nói của Ngụy Đế để tổng kết: “Ta và Tiêu tiểu hữu mới quen đã thân, trò chuyện với nhau thật vui.”
Ngụy Đế đã sắp xem Tiêu Vũ thành bạn vong niên* rồi.
(*Bạn chênh lệch về tuổi tác, nhưng thân thiết, đồng cảm với nhau như bạn bè cùng trang lứa.)
“Lâm Vương điện hạ! Ngài tuyệt đối không thể xông vào, bệ hạ nói không được cho phép thì không thể tự ý vào!” Bên ngoài truyền tới tiếng cung nhân ngăn cản người tới xâm nhập.
Chỉ nghe lời này đã biết người đến là Ngụy Ngọc Lâm.
Mặc dù có người ngăn cản.
Nhưng cuối cùng Ngụy Ngọc Lâm vẫn xông vào.
Lúc Ngụy Ngọc Lâm tiến nào, vẻ mặt hắn có vài phần vội vàng. Hắn đưa mắt nhìn Tiêu Vũ, thấy lúc này Tiêu Vũ đang yên lành ngồi đó, phía trước bày đầy trà bánh, về phần phụ hoàng của hắn cũng không ngồi trên long ỷ mà là ngồi đối diện Tiêu Vũ, hai người đang nâng ly chuyện trò vui vẻ!
Ngụy Đế nghi hoặc hỏi: “Ngọc Lâm, ngươi tới đây là có chuyện gì khẩn cấp sao?”
Nghĩ rằng có thể Ngụy Ngọc Lâm chính là đế tinh của quốc gia này, vì vậy thái độ của Ngụy Đế đối với Ngụy Ngọc Lâm hòa hoãn hơn rất nhiều.
Tiêu Vũ cũng rất nghi hoặc.
Nhưng Tiêu Vũ vẫn chưa quên chuyện Ngụy Ngọc Lâm là nhà đầu tư lớn của mình, vì vậy nàng nói: “Chắc hẳn Lâm Vương có chuyện liên quan tới Doãn Vương muốn bẩm báo với bệ hạ đúng không? Cũng chỉ có chuyện lớn như vậy mới có thể khiến Lâm Vương xông vào.”
Ngụy Ngọc Lâm lập tức kính cẩn nói: “Phụ hoàng, nhi thần tới đây là muốn hỏi ngài thử xem phải xử lý Doãn Vương thế nào.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận