Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 494: Chúng Ta Làm Nam Nữ Có Khác Biệt Đấy

.



Chương 494: Chúng Ta Làm Nam Nữ Có Khác Biệt Đấy
Khi đó hắn ta liều mạng đẩy vị Công chúa cao cao tại thượng kia xuống vũng bùn.
Nhưng sau đó thì sao?
Sau đó phát hiện mọi thứ đều là hiểu nhầm.
Hắn ta trách nhầm Công chúa.
Từ trước đến nay Công chúa chưa từng làm hại hắn ta.
Mọi sự thù hận đều tan thành mây khói.
Nhưng hắn ta không thể chết như vậy, hắn ta muốn những người dẫm lên máu của Công chúa, từ vương tọa ngã xuống.
Lúc này Tiêu Vũ cảm thấy, Thẩm Hàn Thu đúng là sát phạt quyết đoán. Hắn ta quyết định nhanh đến vậy!
Tiêu Vũ không trực tiếp xuất hiện. Nếu bây giờ xuất hiện thì sẽ có rất nhiều chuyện không giải thích rõ được.
Tìm một thời cơ thích hợp thì có thể gặp mặt tâm sự với Thẩm Hàn Thu, cùng nhau xây dựng căn cứ mới tốt đẹp.
Khi quay lại, Tiêu Vũ không dùng dịch chuyển tức thời. Mà đi từ trong phủ của Thẩm Hàn Thu ra ngoài. Bởi vì nhìn thấy thái độ của Thẩm Hàn Thu, nên tâm trạng của Tiêu Vũ rất tốt.
Đợi đến khi về đến Ngụy Vương phủ, nàng bước vào phòng của mình chuẩn bị nghỉ ngơi thì giật mình nhảy dựng.
Trong phòng không có một ánh nến, nhưng có một người đang ngồi trên nhuyễn tháp. Tiêu Vũ thậm chí muốn lấy bình chữa cháy ra cho người này một cú.
Đã nghe thấy người ở trong phòng mở miệng: “Đêm khuya rồi, Công chúa ra ngoài làm gì ?”
Tiêu Vũ đốt nến, nói: “Ngươi cũng biết đêm khuya rồi, muộn thế này rồi ngươi đến chỗ ta làm gì?”
“Chúng ta làm nam nữ có khác biệt đấy!” Tiêu Vũ tuyệt đối không thừa nhận bản thân làm sai.
Với cả nàng làm sai gì cơ?
Giọng điệu u oán khi nãy của Ngụy Ngọc Lâm cứ như tiểu tức phụ ở trong nhà đợi phu quân say rượu cả đêm không về vậy. Làm cho nàng chẳng hiểu sao thấy hơi chột dạ.
Mắt phượng của Ngụy Ngọc Lâm quét qua, thản nhiên nhìn Tiêu Vũ: “Nhưng không phải Công chúa từng nói chúng ta đều là người nhà đó sao? Người nhà nửa đêm bỗng dưng mất tích, ta đến hỏi thử thì có gì sai sao?”
Ngụy Ngọc Lâm cũng nhận thấy thái độ của mình có chút kì lạ, cố gắng kiềm chế bản thân, dịu giọng đi một chút: “Hơn nữa Ngụy mỗ cũng là vì quan tâm Công chúa, nay Công chúa điện hạ ở lại vương phủ của ta, nếu như xảy ra chuyện gì, ta ăn nói thế nào với Dung Phi nương nương và người nhà trong căn cứ?”
Ngụy Ngọc Lâm chụp cho Tiêu Vũ một cái mũ cao chọc trời.
Nhất thời, vậy mà Tiêu Vũ không có cách nào phản bác. Nàng cảm thấy xuất phát điểm của Ngụy Ngọc Lâm là đúng. Tiêu Vũ phải bắt đầu suy xét lại bản thân.
Một ngày kiểm điểm bản thân ba lần. Đây là lời răn hiện nay của Tiêu Vũ.
Một hôm, sau khi Tiêu Vũ tự suy xét vô số lần đã rút ra được kết luận như vậy.
Đó chính là nàng đang ở Ngụy Vương phủ, không thể làm việc quá tùy ý, vẫn phải trưng cầu ý kiến của Ngụy Ngọc Lâm một chút.
Ngụy Ngọc Lâm làm con tin ở Thịnh Kinh, âm thầm phát triển bao nhiêu thế lực lại còn không bị người ta phát hiện. Có thể thấy tâm tư của Ngụy Ngọc Lâm sâu xa, hành sự cẩn thận.
Ngụy Ngọc Lâm không giống nàng, nàng có không gian bên cạnh, to gan làm việc.
Nếu như Ngụy Ngọc Lâm bị bại bộ, vậy thì không dễ thoát thân như nàng.
Nghĩ như vậy, Tiêu Vũ cũng dịu giọng hơn: “Ngụy Vương điện hạ đừng hiểu lầm, hôm nay ta không đi làm chuyện gì quá giới hạn hết, ta chỉ lặng lẽ đi nhìn Thẩm Hàn Thu thôi.”
“Yên tâm! Thẩm Hàn Thu không biết ta đi nhìn hắn ta!”
“Ta đảm bảo sẽ không gây thêm phiền phức cho ngươi!” Tiêu Vũ nói tiếp.
Nghe đến đây, Ngụy Ngọc Lâm cầm lấy trà lạnh trên bàn cao kế bên, uống một ngụm.
Hắn cảm thấy mình cần phải xuôi giận.
Tiêu Vũ này đúng là coi trời bằng vung! Lén lút đi gặp Thẩm Hàn Thu? Thẩm Hàn Thu có sức hút lớn như vậy với Tiêu Vũ ư?
“Này, ta quay về rồi, không gây rối gì hết, có phải là có thể đi nghỉ rồi đúng không?” Tiêu Vũ ngáp một cái.
Mệt quá!
Nàng đi bộ về đấy, nhưng lúc đi là dùng không gian dịch chuyển tiêu tốn tinh thần, có chút mệt.
Ngụy Ngọc Lâm thản nhien nói: “Lần sau Công chúa điện hạ lại đi gặp Thẩm Hàn Thu, vẫn nên báo với ta một tiếng.”
Tiêu Vũ hỏi: “Tại sao?”
“Trước nay Thẩm Hàn Thu đều rất có địch ý với Công chúa, hơn nữa lại là kẻ ra tay độc ác, khó tránh sẽ làm ra chuyện gây hại đến Công chúa.” Ngụy Ngọc Lâm kiên nhẫn giải thích.
Tiêu Vũ cười lên: “Vậy thì ngươi nghĩ nhiều rồi, nhanh thôi, Thẩm Hàn Thu sẽ là người của ta!”
Ngụy Ngọc Lâm phát hiện mình làm vậy là đàn gảy tai trâu. Tức đến mức phất tay áo bỏ đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận