Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 605: Cẩu Nam Nữ Thì Có Thể Làm Được Gì

.



Chương 605: Cẩu Nam Nữ Thì Có Thể Làm Được Gì
Hơn nữa hai người này có thể giữ ý tứ một chút được không, đừng có suồng sã như vậy. Lẽ nào bọn họ không nhận ra được tình hình hiện nay nghiêm trọng đến mức nào sao?
Không cẩn thận một cái là mất mạng như chơi!
Đồng thời trong lúc này, người huynh đệ Phi Đầu Man kia của Tiêu Vũ đã được cái người gọi là Thánh quân kia cầm ở trong tay.
Thánh quân nhìn Phi Đầu Man, liên tục cười lạnh: “Đây rõ ràng là một vật chết! Vậy mà cũng dám giả thần giả quỷ ở trước mặt bổn quân! Điều tra cho ta!”
“Nếu người này đã có thể khống chế nhanh nhẹn khéo léo ở trong Minh U sơn trang của ta, vậy chứng minh người này nhất định là người gần sơn trang, thậm chí đã vào được trong sơn trang rồi. Gần đây sơn trang có người lạ đến không?” Thánh quân hỏi.
Có thuộc hạ chắp tay nói: “Gần đây ngoại trừ những người chuẩn bị cho Thánh quân thì không có người lạ.”
“Đưa đám người đó ra đây, bổn quân muốn tự mình nhìn xem!” Thánh quân lạnh giọng nói.
Tiêu Vũ đang ở đó nhắm mắt dưỡng thần, lấy lại tinh thần lực.
Bên ngoài có giọng nói truyền vào: “Thánh quân sai bảo, muốn mang hai người ở đây qua đó.”
Tô Niên Sinh nghe thấy câu này bỗng trở nên căng thẳng, bàn tay nhỏ nắm thành quyền, vẻ mặt mang theo vài phần sợ hãi lại kiên cường đến lạ.
Tiêu Vũ thầm nghĩ, nhanh vậy sao?
Vừa nãy nàng còn qua nhìn thử, mấy người bị lấy máu kia hẳn là vẫn còn không gian để bóc lột, hơn nữa không phải nàng cho họ uống nước linh tuyền rồi sao? Chắc không chết nhanh như vậy đó chứ!
Nếu đã không chết, vậy thì cũng không cần vội vàng thay thế bổ sung chứ!
Ngụy Ngọc Lâm cầm lấy quần áo ở trên mặt bàn, mặc vào. Rồi lại đưa quần áo của Tiêu Vũ cho nàng.
Lúc này, thủ vệ đi vào xách bọn họ đi nghi ngờ nhìn hai người, bị bắt mà còn muốn cởi quần áo? Với lại che cái bàn vào là có ý gì?
Người này vô cùng nghi ngờ, lạnh giọng hỏi: “Các ngươi ở đây làm gì rồi?”
Tô Sinh Niên ở bên cạnh liếc nhìn một cái, thản nhiên nói: “Cẩu nam nữ thì có thể làm gì?”
Tiêu Vũ: “...”
Tiểu tử này!
Bản thân nàng cho tên tiểu tử này bánh thịt Hương Hà, mà sao cậu bé nói chuyện khó nghe đến vậy.
Mà thủ vệ nghe đến đây thì khóe môi khẽ giật giật, hình như cũng cảm thấy rất cạn lời, nhưng cuối cùng tin vào lời mắng chửi người ta của Tô Sinh Niên, nên không hỏi tiếp nữa.
Ánh mắt của người này nhìn bọn họ cũng không còn phán xét như vậy nữa, đi ra ngoài: “Đi theo!”
Khi Tô Niên Sinh đi qua người Tiêu Vũ, thản nhiên nói một câu: “Không cần cảm ơn ta.”
Lúc mới bị mắng Tiêu Vũ có chút không vui, nhưng nàng cũng không ngốc, trong nháy mắt đã hiểu ý của Tô Niên Sinh, nên nàng đáp lại một câu: “Nhận ơn một giọt, trả ơn một dòng, tiểu huynh đệ, ngươi tin lời của tỷ tỷ, cứ theo sát ta! Ta cố gắng giữ mạng lại cho ngươi.”
Lúc này không phải Tiêu Vũ mạnh miệng. Nàng có bảo bối như không gian, muốn giữ một mạng người cũng không phải nói chơi. Tô Niên Sinh không để ý đến Tiêu Vũ. Tiêu Vũ thầm suy nghĩ trong lòng, không lẽ Tô Niên Sinh cảm thấy mình đang nói khoác?
Tiêu Vũ nhìn Ngụy Ngọc Lâm ở bên cạnh: “Tiểu bạch kiểm, ngươi phải theo sát ta đấy!”
Lông mày của Ngụy Ngọc Lâm nhíu lên, mỗi khi bị Tiêu Vũ gọi là tiểu bạch kiểm, hắn đều muốn hỏi thử xem trong đầu nữ nhân này đang nghĩ cái gì. Hơn nữa hắn cũng muốn biết mình đang nghĩ điều gì.
Tướng mạo của hắn đẹp, nếu là nữ tử thì với tướng mạo này sẽ có vô số điểm tốt, nhưng hắn là nam tử.
Từ nhỏ, bởi vì tướng mạo quá mức xuất sắc, hắn luôn bị người ta nghị luận, bị châm chọc.
Lúc nhỏ khi ở trong cung đã có người nói hắn giống tiểu nương tử. Hắn rất không thích người khác khen mình đẹp hoặc nói mình trắng. Nhưng khi Tiêu Vũ nói vậy, hắn không hề cảm thấy có nửa điểm không vui.
Ngụy Ngọc Lâm lập tức túm lấy tay của Tiêu Vũ. Tiêu Vũ cau mày nhìn Ngụy Ngọc Lâm.
Ánh mắt Ngụy Ngọc Lâm trong sáng mà đơn thuần: “Không phải khi nãy nàng bảo ta theo sát nàng hay sao? Như vậy đủ sát rồi chứ?”
Vốn Tiêu Vũ định hất tay Ngụy Ngọc Lâm ra, nhưng trong lòng lại biết, chắc hẳn lúc này là đi gặp tên Thánh quân bỏ đi kia.
Tên này chẳng phải thứ tốt đẹp gì, cẩu tặc kia vừa nhìn là Tiêu Vũ đã biết hắn ta rất có thủ đoạn.
Vào lúc quan trọng, không biết chừng nàng còn phải trốn vào không gian để thoát mạng, cách xa Ngụy Ngọc Lâm thì chưa chắc đã kéo được Ngụy Ngọc Lâm vào trong không gian luôn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận