Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 185: Đi Theo

.



Chương 185: Đi Theo
Trương Căn rất nghe lời Lưu thị, lúc này tuy rằng trong lòng cậu bất an nhưng vẫn lựa chọn im lặng.
Có điều lúc trước quan hệ của Yến Nhi với Trương Căn không tệ, cô bé phát hiện Trương Căn và Lưu thị bất thường trước tiên.
Yến Nhi tìm tới Tiêu Vũ: “Công chúa, ta cảm thấy Trương Căn rất kỳ lạ, hôm nay nó nhìn thấy ta thì tránh tránh né né, còn Lưu thị kia nữa, không biết đang mưu đồ bí mật cái gì.”
Tiêu Vũ nghe thấy thế thì an ủi: “Không cần lo lắng, ta đã phái người theo dõi bọn họ rồi.”
Bóng đêm dần khuya, Khang An lén lút dắt một chiếc xe rời khỏi nơi này.
Tiểu Lâm Tử vì theo dõi bọn họ đã chịu đựng hai ngày rồi, đã có chút mệt mỏi. Đột nhiên phát hiện bọ họ có động tĩnh, hắn ta thoáng cái trở nên hưng phấn, cuối cùng cũng đợi tới ngày này rồi!
Giải quyết xong chuyện này sớm một chút thì hắn ta cũng có thể hoàn thành việc này!
Có lẽ Khang An và Lưu thị cũng không ngờ rằng trong bóng tối vậy mà lại có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào mình, hơn nữa còn chờ đợi bọn họ bỏ trốn như vậy.
Tiêu Vũ đã nghỉ ngơi, bên ngoài lều vải đột nhiên truyền tới giọng nói của Tiểu Lâm Tử: “Công chúa.”
Tiêu Vũ mở miệng nói: “Vào đi.”
Tiểu Lâm Tử tiến vào lều, lập tức hà ra một ít hơi lạnh.
Tiêu Vũ nhìn thấy thế thì có chút đau lòng nói: “Ngồi xuống uống chén trà nóng, làm ấm người một chút rồi từ từ nói. Hai ngày nay vất vả cho ngươi rồi. Yên tâm, ta sẽ kêu Thượng thư đại nhân gia tăng bổng lộc cho ngươi.”
Tiểu Lâm Tử nghe thấy lời này thì lập tức cảm thấy bản thân còn có thể đi canh chừng hai đêm nữa!
“Công chúa, ba người Khang An và Lưu thị kia trộm xe ngựa của chúng ta, đã rời khỏi doanh địa rồi!” Tiểu Lâm Tử tiếp tục nói.
Tiêu Vũ nghe thấy thì bảo: “Ta biết rồi.”
“Công chúa, có cần kêu Tiền đại nhân đuổi bọn họ trở về không? Thật sự không được thì có thể kêu Vạn Hổ đi, Vạn Hổ căm ghét nhất là người bỏ trốn! Bọn họ trở về nhất định sẽ không có kết quả tốt!” Tiểu Lâm Tử tiếp tục nói.
Tiêu Vũ lắc đầu: “Nếu như bọn họ đã muốn chạy trốn, vậy thì chạy đi. Có điều xe ngựa này... cũng không thể cho bọn họ.”
Đồ của nàng, bọn họ dựa vào đâu mà lấy đi? Nàng vốn muốn lọc lại người bên phía mình một chút, mấy người bo bo giữ mình lúc trước đều là người không thể tin, cho dù không vứt bỏ bọn họ ở đây thì đến Ninh Nam Tiêu Vũ cũng sẽ vứt bỏ bọn họ.
Tóm lại, chắc chắn Tiêu Vũ sẽ không mang theo người không thể tin đến căn cứ của mình.
Tiêu Vũ lại ngủ thêm một lát, sau đó mới bắt đầu thay quần áo màu đen, thuận tiện đeo mặt nạ trùm đầu lên.
Lúc này các nương nương ở trong cùng một lều vải với Tiêu Vũ cũng đã thức giấc. Mượn ánh lửa yếu ớt, nhìn thấy Tiêu Vũ như vậy...
Đầu tiên bọn họ quay sang nhìn nhau, sau đó Dung Phi nói: “Công chúa, người định đi đối phó Khang An và Lưu thị sao?”
Tiêu Vũ cười nói: “Thông minh!”
Tô Lệ Nương quan sát Tiêu Vũ một cái rồi tiếp tục nói: “Công chúa, bộ trang phục này của ngươi thật đúng là giống nữ quỷ treo đám người Hắc Phong trên cây.”
Tiêu Vũ cười lúng túng. Tô Lệ Nương lập tức hiểu, nào có giống chứ, vốn dĩ chính là nàng mà!
Tô Lệ Nương không nhịn được hỏi một câu: “Hắc Phong biết không?”
Tiêu Vũ thấy Tô Lệ Nương cũng thông minh như vậy thì bảo: “Ngươi cảm thấy ta có thể để hắn ta biết sao? Ta cũng là vì tốt cho hắn ta thôi!”
“Để cho hắn ta vẫn luôn cảm thấy ta là tiểu tiên nữ thiện lương đáng yêu nhất trên đời đi!” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Mọi người trong lều vải lập tức sinh ra cảm xúc kính nể.
Sau khi Công chúa lừa được đám người Hắc Phong vậy mà vẫn có thể mặt không đổi sắc xưng huynh gọi đệ với đám người Hắc Phong như vậy, đúng là cao thủ! Có điều bọn họ đều là nội quyến hoàng tộc Tiêu thị được Tiêu Vũ che chở, tất nhiên là kiên định ủng hộ Tiêu Vũ.
Nếu như Tiêu Vũ không lừa gạt thêm mấy thuộc hạ đến như vậy, trên đường đi không có ai bảo vệ bọn họ, không nói đến những chuyện khác... chỉ dựa vào nhan sắc của mấy người bọn họ, làm sao lúc này có thể thảnh thơi sống tiếp như vậy? Hơn phân nửa là đã tuẫn quốc rồi.
Đúng vậy, cho dù là Lý Uyển, còn có Dung Phi, hoặc là Tô Lệ Nương, lúc trước bọn họ không lựa chọn đi theo địch mà là lựa chọn chạy trốn và lưu đày, đó chính là đã chuẩn bị sẽ vứt bỏ tính mạng của mình vì Tiêu thị rồi.
Cũng chính vì việc này nên Tiêu Vũ rất kính nể bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận