Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 325: Phân Chim Từ Trên Trời Rơi Xuống

.



Chương 325: Phân Chim Từ Trên Trời Rơi Xuống
Tiêu Vũ nói xong lời này thì chỉ vào Ngọc Tần: “Ngươi đi theo ta.”
Người Lại bộ và gia quyến của bọn họ lúc này quay sang nhìn nhau, không ai biết chuyện này là sao.
Tiểu Lâm Tử nhìn thấy những người này, cười hì hì nói ngay: “Đến đâu hay đến đó, phúc khí của các ngươi còn ở phía sau!”
Tiêu Vũ mang theo Ngọc Tần đi về phía nội điện.
Nội điện này chính là nơi ở của hai vị nương nương.
Sắc trời đã muộn, hai người Dung Phi và Tô Lệ Nương cũng không có chuyện gì phải làm, vì vậy lúc này bọn họ tụm lại một chỗ nói chuyện.
Thấy cửa bị người khác đẩy ra, hai người lập tức nhìn ra ngoài.
“Công chúa?” Dung Phi và Tô Lệ Nương vô cùng mừng rỡ.
“Công chúa ngươi trở về rồi!”
Tiêu Vũ nhẹ gật đầu: “Trở về rồi.”
Nói xong Tiêu Vũ lập tức đứng sang một bên, để lộ Ngọc Tần phía sau lưng mình.
Ba vị nương nương chẳng ai ngờ được rằng lại gặp nhau ở nơi như thế này, bầu không khí có chút trầm mặc.
Một hồi lâu sau, Ngọc Tần đã hoàn hồn.
Quả nhiên Công chúa không lừa nàng ấy, Dung Phi và Lệ Phi đều ở đây!
Ngọc Tần lập tức chuẩn bị quỳ xuống hành lễ: “Bái kiến Dung Phi nương nương, còn có Lệ Phi nương nương.”
Tô Lệ Nương khẽ hừ một tiếng: “Đừng gọi ta là Lệ Phi, cứ gọi ta Tô Lệ Nương là được. Về phần nàng ấy? Ngươi vẫn nên gọi nàng ấy là Dung Phi đi! Dù sao nàng ấy vẫn để ý thân phận phi tử này.”
Trong lúc nhất thời Ngọc Tần không biết phải làm sao.
Dung Phi đưa tay cản Ngọc Tần: “Ngọc Tần, bây giờ mất nước, ngươi nhìn thấy bọn ta cũng không cần hành lễ nữa, chúng ta đều giống nhau.”
“Ta biết ở trong hoàng cung ngươi chịu rất nhiều ấm ức, khó cho ngươi rồi.” Dung Phi đau lòng nhìn Ngọc Tần.
Tiêu Vũ tự nhiên nói: “Ta đã đưa người về rồi, cũng đã đưa tới chỗ các ngươi! Ta bận rộn rất nhiều ngày đã rất mệt, đi nghỉ ngơi trước đây.”
Tô Lệ Nương hỏi: “Công chúa, ngươi muốn ăn gì? Ta đi làm cho ngươi.”
Tiêu Vũ nói: “Không cần đâu.”
Tiêu Vũ trở về phòng của mình thì xoay người tiến vào không gian.
Trên đường đi cơ hội để nàng tiến vào không gian không nhiều lắm, lúc này vừa mới vào trong không gian thì trên trời đã rơi xuống một đống gì đó.
Tiêu Vũ nghiêng đầu nhìn một cái, vậy mà rơi một đống phân chim lên vai mình. Sắc mặt của nàng lập tức đen lại.
Tiêu Vũ lại ngẩng đầu nhìn lên, một đàn chim bay ngang qua đầu nàng, hoàn toàn không hề có vẻ sợ người.
Có lẽ rất nhiều con chim đều sinh sôi nảy nở trong không gian nên vốn dĩ không hề sợ người!
Thì ra tốc độ sinh sản của đám chim này trong không gian cũng trở nên nhanh hơn.
Đúng là nàng có nuôi chim trong không gian, nhưng cũng không thể lòi ra một đống chim như vậy được!
Đương nhiên, còn có một khả năng chính là trong không gian của nàng tự xuất hiện vài loài chim. Dù sao lúc trước trong không gian của nàng cũng đã tự xuất hiện bọ hung rồi.
Có điều những vấn đề này đều không quan trọng, quan trọng là đám chim này bay khắp nơi! Nếu nàng không nhanh chóng giải quyết đám chim này, vậy sau này vào không gian phải che dù rồi!
Ngoại trừ chim, lại nhìn thử chỗ Tiêu Vũ phân ra ngoài để nuôi dưỡng lợn rừng.
Đừng nói nữa, tộc đàn lợn rừng cũng đã trở nên lớn mạnh.
Nhìn những con lợn rừng kêu ụt ụt kia, Tiêu Vũ lập tức cảm thấy không gian của mình đâu còn là không gian hàng đầu khí thế cao cấp trước kia nữa, bây giờ quả thật chính là một cái trại chăn nuôi!
Có điều so với những thứ này, Tiêu Vũ cảm thấy hiện tại mình cần phải tắm rửa thay quần áo hơn.
Trong không gian không có nước ấm, Tiêu Vũ đành phải ra ngoài lại, kêu Thước Nhi đi nấu nước nóng.
“Ơ, Công chúa, trên quần áo của người là cái gì vậy?” Thước Nhi nhìn thấy quần áo Tiêu Vũ bị bẩn thì có chút bất ngờ.
Tiêu Vũ mặt không cảm xúc: “Phân chim.”
Thước Nhi chỉ tưởng là Tiêu Vũ bị dính ở bên ngoài.
Nàng ấy vội vàng nói: “Vậy nô tỳ đi giặt quần áo cho người.”
Tiêu Vũ nhìn Thước Nhi bảo: “Khoan đã.”
Thước Nhi nghi hoặc nhìn về phía Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ lấy một ít kẹo sữa thỏ trắng ra: “Cầm ăn đi.”
Thước Nhi rất thích ăn các loại kẹo nhỏ mứt hoa quả như vậy, việc này đối với Tiêu Vũ mà nói không cần tốn nhiều sức, nhưng lại có thể khiến Thước Nhi vui vẻ, vậy tại sao không làm chứ?
Nếu là những người khác đi theo nàng thì nàng có thể vẽ bánh nướng phong quan, nhưng người như Thước Nhi chỉ muốn cuộc sống yên ổn, Tiêu Vũ cũng chỉ có thể quan tâm trong cuộc sống nhiều hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận