Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 806: Cách Nói Thay Đổi Rồi

.



Chương 806: Cách Nói Thay Đổi Rồi
Cho nên lúc mất nước, bách tính còn đều nguyện nghĩ rằng là Công chúa nhẹ dạ cả tin nghe lời tiểu nhân, chứ không nghĩ Tô Lệ Nương là yêu phi.
Có thể thấy ngày thường Tô Lệ Nương đối nhân xử thế thành công như thế nào.
Thấy Tiêu Vũ nói vậy, Tô Lệ Nương lập tức tươi cười, tạnh ráo sau cơn mưa.
Khi nàng ấy cười trong nước mắt như vậy, Tiêu Vũ cảm thấy dù bây giờ Tô Lệ Nương có gọi nàng là nữ nhi ngoan, nàng cũng có thể không kiềm chế được bản thân mà đáp lại.
Thực tế, dựa theo vai vế thì Tô Lệ Nương quả thật tính là nửa mẹ kế của nàng.
Tô Lệ Nương là sủng phi trong hậu cung của phụ hoàng nàng mà.
Nhưng so với phụ hoàng của nàng, Tô Lệ Nương vốn ít tuổi hơn nhiều, lại thêm bảo dưỡng tốt, nên bây giờ nhìn chỉ lớn hơn thiếu nữ tuổi xuân một chút, chỉ nhiều thêm vài phần trưởng thành mà thôi.
“A Vũ, vậy rốt cuộc ngươi nghĩ thế nào?” Tô Lệ Nương hỏi.
Tiêu Vũ rất mơ hồ nói: “Bây giờ ta không muốn nói chuyện yêu đương.”
Thấy Tiêu Vũ nói thế, Tô Lệ Nương bừng tỉnh: “Cách nói thay đổi rồi, trước kia chẳng phải nói muốn độc thân cả đời sao?”
Tiêu Vũ: “...”
Con người sẽ thay đổi suy nghĩ theo hoàn cảnh.
Nhưng bảo nàng và Ngụy Ngọc Lâm nói chuyện yêu đương ư? Tiêu Vũ nghĩ tới đó, không khỏi rùng mình nổi da gà.
Thực ra không chỉ Ngụy Ngọc Lâm.
Là Tiêu Vũ cứ nghĩ tới chuyện yêu đương là cảm thấy khắp người không được thoải mái.
Tiêu Vũ là thẳng nữ kiên cường như thế, hoàn toàn không muốn nói chuyện yêu đương!
Tiêu Vũ an ủi Tô Lệ Nương xong, vô thức muốn lấy ra một con cừu quay nguyên con, đây là trước đó đã dặn cho đầu bếp quay, Tiêu Vũ vẫn luôn cất trong không gian.
Chờ con cừu quay xuất hiện trước mặt Tiêu Vũ, Tiêu Vũ mới phản ứng lại.
Không gian!
Dùng được rồi sao?
Tiêu Vũ cảm nhận không gian một chút, tuy chưa chắc chắn tình huống thực tế, nhưng có thể khẳng định là có thể lấy đồ từ không gian ra ngoài rồi.
Mọi người thấy cảnh này, đều giả vờ như mình là người mù không thấy gì hết.
Tiêu Vũ rất nhiệt tình chiêu đãi mọi người: “Nào nào, cùng ăn chút gì đó đi, ăn xong ngủ nghỉ cho khỏe.”
“Người đâu! Đi hâm rượu đi! Bổn Công chúa hôm nay vui lắm.” Tiêu Vũ giải quyết xong chuyện của Quý Hòa Công chúa, còn có thể không vui sao?
Võ Vương nghe tin cũng tới.
Liếc mắt đã nhìn thấy Ngụy Ngọc Lâm ngay.
“Khá lắm tiểu tử! Quả nhiên là ngươi!” Võ Vương bày ra vẻ mặt quả nhiên như thế.
Mọi người nghi hoặc nhìn Võ Vương.
Võ Vương đã lớn tiếng nói tiếp: “Có một lần ta đi ngang qua xe ngựa của Tiêu Công chúa, bên trong xe văng vẳng tiếng nói của ngươi, lúc đó ta còn suy nghĩ, không biết có nghe lầm không!”
“Bây giờ xem ra, tiểu tử ngươi cùng ta đến Tây Cương, ngươi ẩn nấp kỹ đấy!” Võ Vương tiếp tục nói.
Võ Vương nghĩ thế nào không quan trọng, nhưng lời Võ Vương nói... Lại khiến mọi người nhìn về phía Tiêu Vũ.
Đặc biệt là Tô Lệ Nương.
Nàng ấy đã dùng ánh mắt hỏi: Không phải nói không có quan hệ gì với Ngụy Ngọc Lâm sao? Sao lại để Ngụy Ngọc Lâm ở trong xe ngựa một mình với ngươi?
Tô Lệ Nương vừa mới nhấn mạnh thân phận nửa mẹ kế, lúc này Tiêu Vũ nghe lời Võ Vương nói, cảm thấy vô cùng chột dạ, có cảm giác như bị trưởng bối bắt quả tang đang dan díu với người khác vậy.
Võ Vương đánh giá Ngụy Ngọc Lâm, rồi nhìn Tiêu Vũ: “Trước đây phụ hoàng muốn các ngươi thành thân, các ngươi không chịu, bây giờ lại thế này là sao?”
Tiêu Vũ lập tức giải thích: “Võ Vương điện hạ, chuyện này có lẽ tồn tại một số hiểu lầm...”
Võ Vương nói: “Hiểu lầm cái gì chứ, ngươi coi bổn vương là đồ ngốc sao, không nhìn ra hai người các ngươi dính nhau như sam sao?” Võ Vương trợn trắng mắt, Tô Lệ Nương mà hành động như vậy thì đó là đôi mắt quyến rũ xinh đẹp.
Nếu Tiêu Vũ trợn trắng mắt, cũng có thể xem là đáng yêu.
Nhưng Võ Vương trợn trắng mắt, quả thật là câu chuyện kinh dị.
Đôi mắt vốn đã to, trợn trắng mắt như vậy... thực sự hơi đáng sợ.
Tô Lệ Nương hơi không dám nhìn thẳng, quay đầu đi chỗ khác.
Võ Vương nhận ra hành động của mình quá thô thiển, cười hì hì, rồi ngoan ngoãn lại, định quản lý biểu cảm của mình.
Tiêu Vũ cũng không muốn giải thích nữa.
Dù sao nàng nói gì, cũng không có ai tin.
Nàng cũng không quá để ý chuyện danh tiếng này, một nữ tử muốn ba ngàn trai lơ, sao lại để ý một chút tin đồn với một nam nhân chứ?
Tiêu Vũ ngồi đó ăn thịt quay, uống rượu.
Uống đến khi hơi say, nàng lảo đảo quay về ngủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận