Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 854: Công Chúa Lương Thiện

.



Chương 854: Công Chúa Lương Thiện
Mạc Sơn chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng.
Sóng biển tanh mặn, đập vào mặt.
“Lần này ta phải chết ở đây rồi! “Mạc Sơn tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Trong lòng của hắn ta không cam lòng chút nào, nếu như... Nếu như có thể làm lại một lần nữa thì hắn ta tuyệt đối sẽ không để mặc cho người khác ức hiếp bản thân mình!
Vương hầu tướng quân! Thà có dũng khí!
Dựa vào cái gì mà Tiêu Vũ kia chỉ ỷ vào thân phận Công chúa mà có thể biến hắn ta thành con cá trên thớt chứ?
Dựa vào cái gì, mạng của hắn ta không phải là mạng người sao?
Theo như truyện cổ tích được các nam sĩ kể lại vô số lần… Lúc này Mạc Sơn sẽ được ông già râu trắng cứu.
Trên thực tế đúng thật là như thế.
Chẳng qua không có một ông già râu trắng nào xuất hiện mà thay vào đó là Tiêu Vũ với một thân y phục màu đỏ sẫm xuất hiện.
Tiêu Vũ hôm nay, không mặc đồ màu đen.
Mà là mặc một bộ y phục màu đỏ thẫm, lúc này nàng đứng trên đầu ngọn sóng biển, vô cùng bắt mắt.
Nàng như đạp sóng đến xách Mạc Sơn sắp bị sóng biển nhấn chìm lên.
Mạc Sơn chỉ thoáng như thấy một vị thần, sau đó trước mắt tối sầm.
Chờ đến lúc hoàn hồn, người đã ở một chỗ khô ráo.
Trong này chất đầy hàng hóa tạp nham, xem ra hẳn là khoang thuyền của một chiếc thuyền nào đó.
Mạc Sơn cố lấy dũng khí nhìn về phía nữ tử đeo mặt nạ màu sắc rực rỡ kỳ quái trên mặt: “Ngươi là... Tạ tiên cô sao?”
Nhìn dáng vẻ thì đúng là người, nhưng cho tới bây giờ hắn ta chưa từng thấy qua khuôn mặt thật của Tạ tiên cô, cho nên cũng có chút chần chờ.
Tiêu Vũ không trả lời, chỉ nói: “Ngươi trốn ở đây, lát nữa ta tới đón ngươi.”
Nói xong Tiêu Vũ lập tức rời khỏi nơi này.
Nàng kiểm tra trên mấy chiếc thuyền, trên những con thuyền nãy cũng không có dân chúng vô tội nào bị giam giữ, Tiêu Vũ bắt đầu ra tay.
Tay cầm máy khoan cầm tay, nàng đi vào với khí thế không nương tay một ai…
Vừa thu dọn đồ đạc trong khoang thuyền, vừa khoan nhiều lỗ.
Đám giặc Oa trên thuyền chỉ có thể trơ mắt nhìn thuyền nghiêng từng chút một.
Chờ đợi cũng không lâu lắm.
Tiêu Vũ trở lại trước mặt Mạc Sơn, kéo Mạc Sơn ra khỏi khoang thuyền, Mạc Sơn lúc này mới nhìn thấy, thuyền của mình vừa rồi đã bị sóng gió cuốn đi, đã quay lại từ lúc nào!
Một lát sau.
Tiêu Vũ nằm ở trên thuyền, nhìn Mạc Sơn không ngừng thay đổi phương hướng cánh buồm nói: “Đại nạn không chết, không có gì muốn nói sao?”
Mạc Sơn cũng nhìn đá người đang ngụp lặn trong biển trước mặt, đám người Oa đang bơi xung quanh thỉnh thoảng bị sóng cao đánh úp, bọn chúng liên tục bị nhấn chìm rồi lại ngoi lên, hắn ta nhổ một cái: “Đáng đời!”
Nói xong Mạc Sơn lập tức quỳ xuống: “Tiên cô, ta biết người không phải phàm nhân, ta muốn xin người nhận ta làm đồ đệ.”
Tiêu Vũ nhìn về phía Mạc Sơn: “Bản lĩnh này của ta, là trời sinh, không thể truyền thụ cho ngươi.”
Nàng chỉ là dựa vào khả năng của không gian mà thôi, chứ bản thân cũng không hề biết chút pháp thuật gì.
Mạc Sơn mím môi nói: “Ta mạo muội rồi.”
“Ngươi muốn học pháp thuật làm gì? “Tiêu Vũ hỏi.
Vẻ mặt Mạc Sơn rất là thẳng thắn thành khẩn: “Không dám giấu diếm gì tiên cô, lần này ta xuống biển là ý của nàng Tiêu Công chúa kia, Tiêu Công chúa ngang ngược phách lối, ỷ vào thân phận Công chúa của mình ức hiếp dân chúng, ta… Ta muốn sau khi học được pháp thuật thì bắt nàng phải trả giá thật đắt!”
Tiêu Vũ trầm mặc.
Cái miệng của mình gợi đòn thật đấy.
Không nên cứ cảm thấy buồn chán là lắm lời nữa.
Mạc Sơn lại nói: “Lúc nãy ta đã thề, nếu ta có thể sống sót trở về, nhất định…”
Tiêu Vũ ngắt lời Mạc Sơn: “Ngươi không cần phải nói, ta cũng biết ngươi muốn nói gì.”
“Nhưng mà có một việc có lẽ ta phải nói cho ngươi biết.” Tiêu Vũ suy nghĩ một chút.
Cũng không thể để Mạc Sơn hiểu lầm sinh ra lòng hận thù, sau đó nuôi được một tên phản tặc?
Tiêu Vũ nói: “Ta hiểu được ngươi oán giận trong lòng, nhưng mà Tiêu Vũ là người tốt.”
Mạc Sơn khó hiểu nhìn nữ tử trước mắt: “Là người tốt?”
Đứng ở lập trường của hắn ta mà nhìn, nếu vị tiên cô trước mặt không xuất hiện thì có thể bây giờ hắn ta đã chết rồi.
Tiêu Vũ tiếp tục nói: “Đương nhiên, nếu không thì ngươi nghĩ xem làm sao bổn tiên cô lại đến đây cứu ngươi được?”
“Nói thật cho ngươi biết, ban đầu chính là Tiêu Công chúa nhờ ta tới cứu ngươi, lần đầu tiên cứu ngươi là do Tiêu Công chúa bày lên kế hoạch, lần này ta đến cứu ngươi cũng là ý của Tiêu Công chúa… Hoặc có thể nói là căn bản Tiêu Công chúa cũng không có ý hại ngươi, chỉ là nàng thấy ngươi rất dũng cảm nên mới muốn nhờ ngươi ra giúp dụ giặc Oa ra thôi!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận