Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 376: Nhìn Với Cặp Mắt Khác Xưa

.



Chương 376: Nhìn Với Cặp Mắt Khác Xưa
Chỉ có Tiêu Thần An là khiến Tiêu Vũ phải nhìn với cặp mắt khác xưa. Dường như Tiêu Thần An không thuộc cùng một loại người với Trần Trắc phi.
Nếu Tiêu Thần An cũng có chung suy nghĩ với Trần Trắc phi, Tiêu Vũ cảm thấy không thể để hai người đó ở lại.
Thế nhưng bây giờ chỉ có một mình Trần Trắc phi phạm sai lầm mà muốn đuổi toàn bộ người của Nam An Vương phủ đuổi ra ngoài, Tiêu Vũ thật sự không hạ được quyết tâm ấy.
Nàng cũng không yên lòng với người của Nam An Vương phủ cho nên mới lén đặt máy thu hình ở chỗ bọn họ. Cổ nhân không biết tác dụng của thứ này. Tiêu Vũ cũng không phải kẻ biến thái muốn rình coi chuyện riêng của người ta, thế nên nàng chỉ cho đặt máy thu hình ở thư phòng chứ không phải là phòng ngủ. Bất kể nói thế nào, Tiêu Vũ vẫn biết rõ bản thân mình muốn điều gì.
Theo những gì Tiêu Vũ thấy, Trần Trắc phi bị nàng cảnh cáo, hơn nữa nam An Vương còn không ủng hộ cách làm của Trần Trắc phi, vậy chắc chắn Trắc phi sẽ sống yên ổn một thời gian.
Trên thực tế, đúng là Trần Trắc phi sống rất yên ổn. Nàng ta không muốn sống yên ổn cũng không có cách nào khác. Dưới sự chèn ép của Tiêu Vũ, nàng ta chẳng gây ra được bất cứ sóng gió nào.
Bởi vì trước đó nàng ta nói những lời kia với mẫu tử Lý Uyển, sau đó Lý Uyển bẩm báo với Tiêu Vũ, thế là bây giờ Trần Trắc phi cũng không dám để lộ tâm tư của mình với những người khác.
Bởi vì không một ai biết được, ai là người của Tiêu Vũ. Trần Trắc phi cũng phát hiện ra rằng dường như những người trong căn cứ này có một sự tín nhiệm khó giải thích với Tiêu Vũ.
À không, đã không còn đơn giản là tín nhiệm nữa, phải nói là tín ngưỡng mới đúng.
Những người này tín ngưỡng và nguyện đi theo Tiêu Vũ. Sẵn sàng cống hiến hết mình cho Tiêu Vũ và sự nghiệp của Tiêu Vũ.
Theo Trần Trắc phi thấy, những người này đều hơi không bình thường. Thậm chí nàng ta còn nghi ngờ Tiêu Vũ hạ cổ bọn họ.
Nhưng trên thực tế... Tiêu Vũ chỉ sử dụng sơ đồ kim tự tháp mà thôi.
Kiếp trước, trong một xã hội có nền văn minh tiên tiến như vậy chẳng phải vẫn có người làm mô hình kim tự tháp đó sao? Chẳng phải vẫn có người bị lừa mất tiền đó sao?
Dung Phi nhanh chóng biết được chuyện của Trần Trắc phi.
Lúc này nàng ấy đang uống trà, uống không phải loại trà bình thường mà là trà sữa.
Đương nhiên là do Tiêu Vũ lấy ra từ trong không gian rồi.
Dung Phi nói: “Chắc chắn Trần Trắc phi đã bị tức điên.”
“Kiểu người như nàng ta vẫn luôn coi bản thân là lá ngọc cành vàng, kêu nàng ta đi nuôi heo, khác nào muốn lấy mạng của nàng ta chứ?” Mặc dù Dung Phi nói như vậy nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.
Trước đó Trần Trắc phi đã tìm tới gây phiền phức cho nàng ấy không chỉ một lần.
Người như Dung Phi nhìn qua thì ôn hòa nhưng lại không phải kiểu người không mang thù.
Tiêu Vũ nói: “Nếu nàng ta đã đến căn cứ, vậy phải tuân theo quy tắc mà ta đặt ra! Lần này coi như là ta đánh tiếng trước cho nàng ta, nếu còn có lần sau, bảo đảm sẽ còn muốn lấy mạng của nàng ta hơn nữa!”
Dung Phi lại hỏi: “Hai huynh đệ Yến Vô Hương đã phái ra ngoài rồi à?”
Tiêu Vũ gật đầu: “Phái ra rồi! Hai huynh đệ này hiện giờ là Ngự sử của ta, đang giúp ta xét nhà khắp nơi!”
Tiêu Vũ đã lấy được danh sách quan viên phản bội đầu quân cho Vũ Văn gia trước khi mất nước từ Ám Ảnh lâu.
Ở trong mắt Tiêu Vũ, sau khi mất nước, tình thế bức bách, vì mạng của mình không thể không thần phục giống như cả nhà Lại bộ Thượng thư còn có thể hiểu được.
Nhưng trước khi mất nước đã cấu kết với Vũ Văn gia thì chắc chắn không phải hạng người lương thiện gì.
Lúc trước hai huynh đệ này có thể giả mạo tên tuổi Trộm Nồi Tặc của Tiêu Vũ, đã chứng tỏ bọn họ cũng có mấy phần bản lĩnh.
Hiện giờ Tiêu Vũ đã giao túi Càn Khôn Lưỡng Cực cho hai huynh đệ này sử dụng.
Lấy này với khinh công và thuật dịch dung của hai huynh đệ cộng thêm túi Càn Khôn Lưỡng Cực, muốn dọn sạch nhà kho trong phủ của đám nghịch đảng cũng không phải là việc gì khó.
Chỉ là đáng tiếc, bây giờ Tiêu Vũ còn phải dùng kim đăng để yểm hộ không gian, không thì đã đưa kim đăng cho hai huynh đệ này rồi, như thế thì không khác gì có thêm thần trợ giúp cả.
Lại nhắc tới Chương Ngọc Bạch, sau khi hắn ta đưa lương thực trở về thì đã nộp đủ thuế má.
Người tới thu thuế chính là người mà triều đình tự phái tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận