Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 865: Ngươi Xem Có Hợp Khẩu Vị Của Mình Không

.



Chương 865: Ngươi Xem Có Hợp Khẩu Vị Của Mình Không
Thấy Phong Hải chủ quay lại, thì đã có thuyền đi tới, trên bờ cũng có người đón mọi người xuống thuyền.
Lúc này, trên bờ có người nhìn thấy Phong Hải chủ dẫn theo nhiều người quay về, đều hơi nghi ngờ: “Hải chủ, những người này là…”
“Đây đều là ân nhân cứu mạng của ta, tiếp đãi cho tốt.” Phong Hải chủ căn dặn.
Đã đến được chỗ ở của mình, Phong Hải chủ càng không có gì để sợ nữa, những người Ngụy quốc này không nhiều, nếu thực sự đánh nhau ở trên đảo của hắn ta, hắn ta tuyệt đối nắm được quyền khống chế.
Lúc này coi như Phong Hải chủ đã hoàn toàn tin tưởng Tiêu Vũ và đám người Thiết Sơn không có ác ý rồi.
Phong Hải chủ chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi cho mọi người, đặc biệt là Tiêu Vũ. Hắn ta chuẩn bị cho Tiêu Vũ một chỗ tắm rửa thay đồ riêng.
Phong Hải chủ chuẩn bị cho Tiêu Vũ một cái váy màu xanh nước biển, dáng vẻ sặc sỡ, chỗ cổ áo còn thêm một số trang sức vỏ sò lấp lánh.
Bộ quần áo này khiến Tiêu Vũ cảm thấy, nếu như quay về thời hiện đại thì các bạn nhỏ sẽ rất thích.
Giống Công chúa biển quá đi!
Nhưng Tiêu Vũ không muốn để lộ ngay việc không gian của mình có thể tích trữ đồ vật, nên nàng vẫn mặc bộ quần áo này vào.
Tuy Tiêu Vũ không xinh đẹp như Tô Lệ Nương, những nước da nàng trắng nõn, cần cổ thon dài, nhìn cả người có vẻ hơi yếu đuối, nhưng mặc quần áo thì vẫn rất đẹp.
Khi Tiêu Vũ đi ra thì phát hiện bên chỗ Phong Hải chủ đã chuẩn bị xong tiệc tiếp đãi mọi người rồi.
Phong Hải chủ ngồi ở ghế chính.
Tiêu Vũ nhìn lên suýt nữa thì cười thành tiếng.
Bởi vì Phong Hải chủ đã thay quần áo, kiểu dáng của quần áo rất lộng lẫy, nhìn như khổng tước vẫn luôn xòe đuôi vậy.
Phong Hải chủ cũng rất tuấn tú, lúc này đã khôi phục thân phận, lại ở địa bàn của mình, trên người thiếu đi nhiều phần khiêm tốn, lại thêm vài phần khoa trương.
Cũng đúng, Phong Hải chủ làm chủ nhân ở vùng biển này đã lâu, ít nhiều trên người cũng phải có khí thế bá vương.
Giây phút Phong Hải chủ nhìn thấy Tiêu Vũ, ánh mắt hắn ta khẽ sáng lên, sau đó nói: “Tiêu cô nương, mời bên này.”
Phong Hải chủ trực tiếp mời Tiêu Vũ ngồi cạnh mình.
Đương nhiên Tiêu Vũ sẽ không băn khoăn vì những chuyện nhỏ nhặt này, nàng đặt mông ngồi xuống.
Thiết Sơn nhìn thấy cảnh này không nhịn được mà gãi gãi đầu, hình như có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không nói ra được có chỗ nào đó không đúng.
Lúc này Tiêu Vũ cũng đói rồi, nhìn đồ ăn mà Phong Hải chủ chuẩn bị, nàng phát hiện có không ít hoa quả và rau xanh, còn có thịt lợn.
“Ngươi xem có hợp khẩu vị của mình không?” Phong Hải chủ nhiệt tình hỏi.
Tiêu Vũ cười nói: “Không phải nơi nào thức nấy sao? Sao chỗ các ngươi lại có đồ ăn của đất liền?”
Hải Nô giải thích: “Có điều cô nương không biết, bình thường chỗ bọn ta cũng ăn tôm cá, nhưng hôm nay cô nương đến rồi nên Hải chủ dặn nhà bếp phải làm đồ ăn ngon một chút, ở trên biển của bọn ta tôm cá dễ kiếm còn những thứ này mới là thứ quý giá.”
Tiêu Vũ cười nói: “Đồ ăn rất ngon, ta rất thích, nhưng mà… lần sau cứ chuẩn bị tôm ta cho ta đi, ta cảm thấy tôm cá cũng rất ngon.”
Thực sự Tiêu Vũ rất muốn ăn hải sản!
Phong Hải chủ nói: “Không biết Tiêu cô nương là người chỗ nào ở Đại Ninh?”
Tiêu Vũ nói: “Ta là người Thịnh Kinh.”
“Cô nương ra biển thế này quả đúng là nữ trung hào kiệt, người trong nhà không nhớ nhung sao?” Phong Hải chủ cười nói.
Tiêu Vũ tùy tiện nói: “Cha mẹ của ta mất cả rồi, có một ca ca… nếu hắn ta biết nhất định sẽ rất lo lắng, nhưng hắn ta không biết!”
Lúc này Tiêu Vũ mới nhớ đến Tiêu Dục.
Phong Hải chủ nói tiếp: “Cô nương đã có gia đình hay chưa?”
Tiêu Vũ nhìn Phong Hải chủ: “Ngươi hỏi điều này làm gì?”
“Ta muốn biết nam nhân như thế nào mới xứng đáng với nữ trung hào kiệt như cô nương.” Phong Hải chủ thản nhiên hỏi.
Tiêu Vũ nói: “Ta chưa thành thân.”
Thiết Sơn nghe đến đây thì phát hiện ra chút manh mối, lập tức đề cao cảnh giác: “Tuy Tiêu cô nương chưa thành thân nhưng đã đính hôn rồi.”
Tiêu Vũ: “...”
Tuy nàng không quá muốn thừa nhận chuyện này, nhưng không có sức để phản bác.
Trước kia nàng từng nói muốn từ hôn, nhưng sau đó lại quên mất.
Hơn nữa Ngụy Ngọc Lâm cũng không chủ động nhắc đến việc lấy nàng, hình như muốn xử lý lạnh chuyện này.
Nàng la hét muốn từ hôn nhất định sẽ không thích hợp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận