Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 773: Khó Xử

.



Chương 773: Khó Xử
Ô Chuy nhìn Quý Hòa, giọng điệu lạnh lùng: “Nàng không cảm thấy sứ thần Đại Ninh các người đến để đón nàng đi sao?”
“Lần này bọn họ đến đây, bổn vương sẽ chính thức nói chuyện để nàng làm phi tử của bổn vương với bọn họ.”
“Nàng đừng nghĩ đến chuyện tự sát, nhi tử của nàng vẫn còn ở trong tay ta.”
“Yên tâm đi, ta là thúc thúc của hắn, chỉ cần nàng không gây sự, không nói những lời không nên nói... nhi tử của nàng sẽ không có chuyện gì!” Ô Chuy tiếp tục nói.
Tây Cương Vương bình tĩnh rời đi.
Về phần Quý Hòa Công chúa.
Hai mắt nàng ta trở nên ướt đẫm.
Người của mẫu quốc... Đến sao?
Nàng ta đi đến bên giường, lật gối nằm của mình lên, bên trong chiếc gối ngọc này chính là đất của cố quốc.
Nàng ta ở Tây Cương này, chưa một ngày nào là không nhớ về quốc gia của mình.
Nhưng nàng ta cũng biết, các triều đại trước đây, có rất ít Công chúa đã gả đi xa mà còn có thể quay lại triều đình, cho nên nàng ta vẫn luôn giấu kín nỗi nhớ nhung này trong lòng.
Nàng ta ở Tây Cương, cố gắng làm một Vương phi tốt.
Muốn Tây Cương và Đại Ninh duy trì hữu hảo.
Trên thực tế, nàng ta đã làm được điều đó.
Nàng ta bất hạnh, nhưng cũng rất may mắn, phu quân của nàng ta đối xử với nàng ta rất tốt, hai người còn có một nhi một nữ.
Nàng ta cũng đã bén rễ ở Tây Cương, có nhà của riêng mình.
Thậm chí phu quân của nàng ta còn hứa với nàng ta rằng, chờ đến sinh thần thứ ba mươi tám của nàng ta, sẽ đưa nàng ta trở về Đại Ninh một lần, lấy lễ triều bái, gặp mặt quân chủ Đại Ninh, cảm tạ quân chủ Đại Ninh đã gả nàng ta đến Tây Cương.
Nàng ta cũng coi như không làm nhục phong hào Quý Hòa của bản thân.
Nhưng ai có thể ngờ được.
Bọn họ còn chưa thực hiện chuyến đi này.
Mẫu quốc của nàng ta đã vong, hoàng tộc Tiêu thị vừa mất nước không bao lâu, phu quân của nàng ta cũng bệnh mà qua đời.
Tân Tây Cương Vương đăng cơ, chuyện đầu tiên hắn ta làm chính là cầm tù nàng ta, ban đầu là gặp cũng không gặp... Sau đó... Không biết tại sao, lại thả nàng ta ra khỏi lãnh cung, phong cho nàng ta làm phi tử.
Tuy rằng mọi người đều nói phu quân của nàng ta bệnh chết.
Nhưng bản thân Quý Hòa Công chúa biết rất rõ.
Cơ thể phu quân nàng ta rất khỏe mạnh, tuyệt đối không có chuyện bệnh chết!
Phu quân của nàng ta trúng một loại bí độc, bị người ta hại chết.
Nhưng nàng ta chỉ có thể giả vờ như không biết... Có lẽ hiện tại Tây Cương Vương đã biết trong lòng nàng ta đã nghi ngờ chuyện này từ lâu, nhưng nếu hắn ta không nói, nàng ta cũng không nói, hai người còn có thể duy trì vẻ ngoài hòa bình.
Nếu không phải Ô Chuy đã giam lỏng nhi tử của nàng ta.
Còn muốn gả nữ nhi của nàng ta ra ngoài.
Lại muốn nàng ta tái giá.
Quý Hòa cũng không muốn hoàn toàn trở mặt với Ô Chuy.
Dù sao nàng ta cũng là người ngoại bang, thế lực mỏng manh, chỉ muốn bảo vệ bản thân và các con.
Lúc này, Tạ ma ma bên cạnh Quý Hòa Công chúa nói: “Công chúa, lúc trước lão nô đã nghe nói, hoàng tộc Tiêu thị đã phục quốc, bây giờ xem ra đúng là sự thật.”
Quý Hòa Công chúa gật đầu: “Có lẽ là vậy, nếu như hoàng đế vẫn là người của Vũ Văn gia, Ô Chuy nhất định sẽ không đến ép buộc ta.”
Rõ ràng là Ô Chuy sợ nàng ta sẽ nói chuyện không nên nói với sứ thần.
Nếu biến nàng ta trở thành phi tử... Vậy thì sẽ có rất nhiều rắc rối âm thầm biến mất.
Vẻ mặt Tạ ma ma lộ ra vài phần thoải mái: “Công chúa, chúng ta nhất định phải nắm bắt cơ hội lần này, nói cho sứ thần biết Công chúa đã trải qua ngày tháng thế nào, nếu như có thể mượn thực lực của Đại Ninh, giành lại vương vị cho thế tử thì tốt rồi!”
Quý Hòa Công chúa mím môi: “Trông cậy vào người khác còn không bằng trông cậy vào bản thân mình.”
Khi vừa đến Tây Cương, cuộc sống của nàng ta cũng không thể coi như suôn sẻ.
Thời điểm đó nàng ta đã hy vọng Đại Ninh sẽ phái người đến thăm nàng ta đến mức nào?
Cho dù chỉ một người đến cũng được!
Lúc trước nàng ta đã từng hy vọng, nhưng không được đáp lại, giờ đây... Nàng ta không còn muốn dựa dẫm vào bất kỳ ai nữa.
Tạ ma ma thở dài: “Vậy Công chúa có muốn ăn chút gì không? Ít nhất, lúc gặp người của Đại Ninh cũng có tinh thần hơn một chút.”
Quý Hòa gật đầu: “Được.”
Tuy rằng trong lòng nàng ta có oán hận, nhưng nàng ta không muốn người Đại Ninh biết nàng ta sống không tốt, chỉ tăng thêm đau khổ, hà cớ gì nàng ta phải khiến sứ thần khó xử?

Bạn cần đăng nhập để bình luận