Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 564: Ta Chỉ Hi Vọng Công Chúa Có Thể Mạnh Khỏe

.



Chương 564: Ta Chỉ Hi Vọng Công Chúa Có Thể Mạnh Khỏe
“Cũng may có vụ cháy lớn kia của Công chúa khiến Vũ Văn Phong tín nhiệm ta nhất, hơn nữa giao chuyện đuổi bắt Trộm Nồi Tặc cho ta.”
“Bây giờ nếu như xác định những chuyện này đều là Công chúa làm, vậy xin Công chúa yên tâm, Hàn Thu tuyệt đối sẽ không để người ta điều tra tới chỗ Công chúa.” Thẩm Hàn Thu nghiêm túc bảo đảm.
Tiêu Vũ nói: “Lần này ta tới là muốn nói ta đã dự định giành lại non sông! Sau này ta nhất định sẽ ban thưởng đại trạch cho ngươi!”
Thẩm Hàn Thu lắc đầu: “Ta không muốn phần thưởng gì hết, ta chỉ hi vọng Công chúa có thể mạnh khỏe.”
Tiêu Vũ thấy Thẩm Hàn Thu như vậy thì trong lòng càng cảm động.
Lúc trước nàng chỉ cảm thấy lòng trung thành của Thẩm Hàn Thu rất đáng ghét, nhưng khi đối tượng Thẩm Hàn Thu trung thành biến thành nàng, nàng cảm thấy có thuộc hạ như vậy quả thật quá may mắn.
“Đúng rồi, Công chúa, hôm nay tên Vũ Văn Phong kia đã hạ cổ độc cho các triều thần, khống chế tâm trí của người khác.” Thẩm Hàn Thu nhớ tới một chuyện rất quan trọng khác nên vội vàng nói.
Tiêu Vũ híp mắt: “Vậy mà có chuyện như vậy sao?”
Thẩm Hàn Thu khẽ gật đầu: “Đó chắc hẳn không phải thứ gì tốt lành, sau khi các triều thần uống rượu của Vũ Văn Phong xong thì trở nên rất kỳ lạ.”
Tiêu Vũ nghe Thẩm Hàn Thu kể lại kỹ càng rồi nói: “Ta biết rồi.”
Mặc kệ là cái gì cũng không ngăn được quyết tâm phục quốc của nàng. Bây giờ nàng đang nghĩ có cần phải bắt luôn Vũ Văn Phong hay không!
Dứt khoát bắt luôn Vũ Văn Phong cũng là một cách, nhưng Tiêu Vũ lại nghĩ tới việc mình giết Vũ Văn Phong xong cũng không có cách nào đào ra hết toàn bộ thế lực của Vũ Văn gia, còn không bằng dồn ép tất cả mọi người của Vũ Văn gia lại với nhau, sau đó một mẻ hốt gọn!
Để xem rốt cuộc Vũ Văn Phong còn có chuẩn bị gì ở phía sau, nếu không thì cho dù tạm thời lấy lại giang sơn, Vũ Văn gia còn có dư nghiệt từ một nơi bí mật gần đó, cũng có thể sẽ xuất hiện đủ loại tai họa ngầm.
Tiêu Vũ nói: “Ngươi đi theo bên cạnh Vũ Văn Phong, giám sát từng hành vi cử chỉ của Vũ Văn Phong một cách nghiêm ngặt.”
Nói đến đây, Tiêu Vũ bổ sung một câu: “Nếu có tình huống gì, ngươi hãy tới Ngụy Vương phủ nói với Ngụy Ngọc Lâm.”
Thẩm Hàn Thu nghe thấy cái tên này thì nhìn về phía Tiêu Vũ: “Ngụy Ngọc Lâm?”
Tiêu Vũ cười nói: “Không sai, sau khi Ngụy Ngọc Lâm hay tin sẽ phái người đi báo cho ta biết.”
Thẩm Hàn Thu chỉ hơi kinh ngạc một chút rồi nhanh chóng chắp tay nói: “Vâng.”
Tiêu Vũ lại nhớ tới một việc khác: “Ngươi có còn nhớ tiểu thái giám Phúc Quý lúc trước không?”
Thẩm Hàn Thu suy nghĩ một chút: “Bây giờ hắn ta đã là quản sự thái giám của Nội vụ phủ.”
“Chính là hắn ta, ngươi quan tâm hắn ta nhiều hơn một chút.”
Tiêu Vũ lo lắng lúc cung biến thật, Thẩm Hàn Thu sẽ ngộ thương Phúc Quý nên nhắc nhở một chút.
Thẩm Hàn Thu gật đầu đồng ý.
“Đêm đã khuya, Công chúa nghỉ chân ở đâu?” Thẩm Hàn Thu hỏi.
Tiêu Vũ nghĩ tới chỗ bản thân đặt chân thì có chút lúng túng nói: “Ngươi hỏi chuyện này làm gì?”
Thẩm Hàn Thu vội vàng bảo: “Thuộc hạ không có ý gì khác, chỉ là nếu Công chúa không có chỗ nghỉ ngơi có thể tạm thời đến hàn xá dừng chân, bình minh ngày mai tính toán tiếp.”
Nói đến đây, Thẩm Hàn Thu có chút ngượng ngùng.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Vũ nhìn thấy vẻ quẫn bách trên mặt của Thẩm Hàn Thu.
Thẩm Hàn Thu giải thích: “Từ sau trận hỏa hoạn kia, ta không có tiền sửa chữa lại phủ đệ mới, vì vậy... rất đơn sơ.”
“Nếu Công chúa ghét bỏ thì thôi.” Thẩm Hàn Thu tiếp tục nói.
Tiêu Vũ vốn định trở về chỗ của Ngụy Ngọc Lâm luôn, nhưng nghe thấy lời này của hắn ta, nàng nói: “Chuyện này có gì phải ghét bỏ chứ.”
Thẩm Hàn Thu nở nụ cười nói: “Vậy thì mời Công chúa dời bước.”
Tiêu Vũ muốn trở về với Thẩm Hàn Thu còn có một nguyên nhân, đó chính là muốn xem thử hoàn cảnh sinh hoạt hiện tại của Thẩm Hàn Thu có phải thiếu chút gì hay không.
Lãnh đạo thị sát một chút không phải bình thường à?
Lúc nàng nhìn thấy tiểu viện đơn giản được dựng lên tạm thời của Thẩm Hàn Thu thì có chút lúng túng.
Ngọn lửa này phóng đúng là không thích hợp. Sớm biết Thẩm Hàn Thu sẽ trở thành người của mình thì Tiêu Vũ đã chẳng đốt ngọn lửa kia.
Triệu Kiếm vẫn luôn ở trong phủ, thấy Thẩm Hàn Thu đã trở về thì nói: “Đại nhân... đây là?”
Triệu Kiếm cũng nhìn thấy Tiêu Vũ đi theo sau lưng Thẩm Hàn Thu, hắn ta rất kinh ngạc.
Đại nhân nhà mình không gần nữ sắc, sao lại đưa một nữ nhân về?

Bạn cần đăng nhập để bình luận