Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 878: Quạc Quạc

.



Chương 878: Quạc Quạc
Bùi Kiêm đáp lời: “Nhất định lão thần sẽ không phụ sứ mệnh!”
“Nhưng Công chúa, binh lực ở quanh Hải Đới thôn có hạn, nếu điều thêm binh e rằng không kịp.” Bùi Kiêm cau mày.
Tiêu Vũ nói: “Điều này ta đã nghĩ đến từ lâu rồi, ta mượn một ít binh lực từ Ngụy quốc.”
Bùi Kiêm thấy Tiêu Vũ nói một cách thoải mái như vậy, ông ấy cảm thấy Ngụy quốc giống như hậu hoa viên của Công chúa…Những người trước kia Công chúa mượn còn chưa trả lại, lúc này này mượn binh!
Chậc, mối ân huệ lớn như vậy, Công chúa trả thế nào?
Ân huệ lớn quá không có cách nào trả, hay là cứ lấy thân báo đáp đi?
Bùi Kiêm nhịn không được liếc Tiêu Vũ một cái, rồi lại thấy Ngụy Ngọc Lâm ở bên kia đang lặng lẽ đợi Tiêu Vũ.
Trong lòng ông ấy không nhịn được mà nghĩ, Ngụy Ngọc Lâm này… nhìn có vẻ thực sự không tệ.
Trước kia Bùi Kiêm có chút coi thường con tin Ngụy quốc, nhưng không ai ngờ được, con tin Ngụy quốc nay lại trở thành thiết huyết* Thái tử của Ngụy quốc.
*Thiết huyết: chỉ người có ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh.
Tâm cơ như vậy, sự ẩn nhẫn như vậy, và cả tính tình như vậy, nếu như Ngụy quốc Thái tử thực sự có ý đồ không tốt với Công chúa, thì theo cái đầu toàn cơ bắp của Công chúa, không biết chừng nàng đã bị lừa đến mức một mảnh xương vụn cũng không còn rồi.
Cũng bởi Ngụy Ngọc Lâm dùng tình cảm chân thành nhất và thái độ đó đối với Tiêu Vũ mới khiến cho Bùi Kiêm cảm thấy, thực ra Ngụy Ngọc Lâm vẫn rất tốt.
Bùi Kiêm nhận lệnh, ông ấy dẫn theo binh lính mà Tiêu Vũ mượn được bắt đầu mai phục ở vùng biển gần Hải Đới thôn.
Đương nhiên… không chỉ là mai phục, còn phái thuyền đi điều tra tình hình quân địch.
Tuy rằng Tiêu Vũ có thể dùng cách thức nhẹ nhàng hơn để điều tra tình hình quân địch, nhưng nàng không hề ngăn cản sự sắp xếp của Bùi Kiêm.
Tuy rằng Tiêu Vũ rất lợi hại, nhưng nàng cũng không có ba đầu sáu tay. Nàng quản lý được việc trong Hải Đới thôn thì sẽ không quản hết được việc trong những thôn khác của Lâm Hải quận.
Tiêu Vũ càng hy vọng đại thần trong triều có thể học được nhiều kinh nghiệm hơn trong việc này.
Hơn nữa không gian của nàng lúc linh nghiệm lúc không, bản thân nàng còn không hoàn toàn trông mong vào không gian, sao nàng dám để toàn bộ Đại Ninh trông mong vào không gian chứ?
Nếu như có một ngày không gian không dùng được nữa rồi, nhưng triều thần Đại Ninh đều ăn chơi hưởng lạc, các tướng sĩ Đại Ninh đều trở nên vô dụng. Vậy ai bảo vệ giang sơn Đại Ninh?
Trước kia có một số việc Tiêu Vũ luôn tự mình đi làm, bản thân có thể làm thì làm, gần như nàng không dùng đến các triều thần, nhưng bây giờ… Tiêu Vũ nghĩ rồi.
Nếu như nàng thực sự muốn tốt cho Đại Ninh thì nàng phải để cho các tướng sĩ có cơ hội rèn luyện.
Đương nhiên, lần này thì bỏ đi.
Lần này chuyện xảy ra đột ngột, vùng lân cận Hải Đới thôn không thể điều được nhiều binh lính như vậy, cho nên cơ hội rèn luyện lần này cho người Ngụy quốc trước.
Quả nhiên người Oa không phụ sự kỳ vọng của Tiêu Vũ.
Trải qua trăm ngàn cay đắng, cuối cùng bọn họ cũng đã đến gần Hải Đới thôn.
Trước khi thuyền vào bờ, người Oa cũng phái người đến điều tra.
Người đến ngụy trang thành thuyền câu, đi gần vào vùng duyên hải của Hải Đới thôn… vừa nhìn đã phát hiện ngư dân đang đánh bắt cá xung quanh, trên bờ thì có một số người đang tu sửa lưới đánh cá.
Người Oa kia nhìn thấy cảnh này, trên mặt hiện lên một nụ cười tàn nhẫn, sau đó chèo thuyền về mật báo tin tức.
Không bao lâu, có không ít người ngồi thuyền nhỏ, tiến về Hải Đới thôn. Đám người Oa kia vừa đến như sói vào bầy cừu, tràn đầy sự hưng phấn.
“Xông lên!”
“Giết!”
Đợi đến khi người Oa lên bờ đánh cướp thì bọn họ phát hiện tình hình không ổn.
Ngư dân khi nãy vẫn đang chạy trốn khắp nơi lúc này lại quay ngược trở lại, hơn nữa số ngư dân này… màu da của họ không hề ngăm đen mà lại hơi trắng, quan trọng nhất là…thân hình cao lớn.
So với thân hình thấp bé của người Oa, vậy chiều cao của người Ngụy quốc quả đúng là chiếm ưu thế tuyệt đối.
Điều này khiến cho Tiêu Vũ cảm thấy, thực ra khí hậu có thể ảnh hưởng đến chiều cao.
Dưới khí hậu lạnh giá thì người phát triển càng cao.
Giống như, ở nơi lạnh giá thì sẽ có nhiều cây lá rộng, những nơi sa mạc hoặc khí hậu khắc nghiệt, hạn hán thì sẽ có ít cây lá rộng vậy.
Đương nhiên, Tiêu Vũ cũng không phải chuyên gia nghiên cứu về mặt này. Bây giờ nghiên cứu cái này cũng không có tác dụng gì, chẳng bằng nghiên cứu làm cách nào bắt đầu thời đại đại hàng hải.

Bạn cần đăng nhập để bình luận