Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 400: Xử Lý

.



Chương 400: Xử Lý
Nàng kính trọng Tiêu Thần An, nên mới đồng ý cho người gọi Tiêu Thần An là Vương gia.
Giống như mọi người vẫn gọi Dung Phi là Dung Phi nương nương vậy.
Nhưng rất rõ ràng, người một nhà Tiêu Thần An không xứng để nàng tôn trọng.
Thậm chí lúc này Tiêu Vũ có chút hối hận, khi xưa không nên mềm lòng đưa đám người này vào căn cứ!
Trước kia Tiêu Vũ nghĩ rằng cho dù thế nào người này cũng là Ngũ hoàng thúc của nàng, nhưng chuyện ngày hôm nay thực sự khiến Tiêu Vũ rất tức giận!
Trần Trắc phi là người của Tiêu Thần An, gây ra động tĩnh lớn như vậy, cho dù Tiêu Thần An không biết chuyện, những Tiêu Thần An cũng không thể hoàn toàn vô tội.
Huống hồ, Trần Trắc phi cố gắng kích động lòng người như vậy, bức ép đám người Dung Phi là để cho Tiêu Thần An thượng vị!
Tiêu Thần An hoảng hốt trong giây lát, sau đó vẻ mặt trở nên cô đơn.
“Công chúa, chuyện ngày hôm nay là do gia pháp nhà ta không nghiêm, để cho Trần Trắc phi gây ra lỗi lầm, Công chúa muốn xử phạt ra sao ta tuyệt sẽ không nói hai lời!” Tiêu Thần An nhìn Tiêu Vũ, vẻ mặt có chút chân thành.
Nhất thời, tâm trạng của Tiêu Vũ lại trở nên phức tạp.
Theo lí mà nói vị hoàng thúc này của mình khi xưa bị lưu đày đến Ninh Nam, cũng là bị chuyện nhà mình liên lụy.
Hai là, từ sau khi Tiêu Thần An đến Ninh Nam, vẫn luôn an phận thủ thường, chưa từng có hành động quá mức.
Là do Trần Trắc phi gây rối khiến cho tình hình bất ổn, đi khắp nơi gây chuyện thị phi. Nếu như nàng vì chuyện này mà trừng phạt Tiêu Thần An thì trong lòng nàng cũng có chút băn khoăn.
Nhưng nếu như nàng giơ cao đánh khẽ chuyện này? Vậy sau này nàng lập uy ở căn thứ thế nào.
Liệu có phải tất cả mọi người đều cảm thấy nàng là một quả hồng mềm, sau này chỉ cần nàng tạm thời không có mặt ở căn cứ, hoặc là xảy ra tình huống gì, thì sẽ có người dám đến căn cứ làm loạn?
Cuối cùng gây chuyện thành công, vậy thì sẽ chiếm đoạt căn cứ nàng vất vả xây dựng thành của riêng. Nàng cũng không hề để ý địa bàn này, hơn nữa căn cứ không phải chỉ có một mình nàng, càng là vì bởi công sức của mỗi người bỏ ra xây dựng căn cứ!
Nếu như hôm nay nàng không quay lại, thực sự để Trần Trắc phi đạt được rồi.
Lấy sự thù địch của Trần Trắc phi đối với Dung Phi và Tô Lệ Nương mà nói, e là sau này hai vị nương nương rất khó có ngày tháng yên ổn.
Còn có Thái tử phi tẩu tẩu của mình. Tẩu tẩu còn đang mang thai!
Nếu không phải bản thân quay về kịp lúc, Hắc Phong trở về kịp thời, vậy đám người Trần Trắc phi tập hợp đến, chẳng phải xông đến rồi sao?
Những người mà Trần Trắc phi tập hợp, ai nấy đều hung ác vô cùng. Đến lúc đó người lớn kẻ nhỏ đều hoảng sợ, khiến cho Lý Uyển động thai!
Tuy rằng trong căn có có năm ngàn binh sĩ, nhưng số binh sĩ này hôm nay đều được Liễu Sơn mang ra ngoài huấn luyện rồi.
Có lẽ Trần Trắc phi đã thăm dò rõ ràng quy luật huấn luyện của các binh sĩ. Nghĩ rằng chỉ cần bản thân ép được đám người Dung Phi, phù Tiêu Thần An thượng vị, cho dù những người còn lại không nghe lời bọn họ cũng phải nghe!
Tuy rằng cuối cùng không gây ra hậu quả nghiêm trọng, nhưng cũng không thể thay đổi được sự thực là Trần Trắc phi không có lòng tốt.
Tóm lại, trong lòng Tiêu Vũ giấu một ngọn lửa.
Đang lúc Tiêu Vũ khó xử nên xử lý một nhà Tiêu Thần An ra sao, vừa khiến cho mọi người phục, lại không có vẻ quá bội tình bạc nghĩa.
Tiêu Thần An nhìn Trần Trắc phi, lạnh giọng nói: “Trần Tố Cầm, ngươi còn không mau nhận lỗi với Công chúa điện hạ?”
Trần Trắc phi mím môi, hành lễ với Tiêu Vũ: “Công chúa điện hạ, ta biết lỗi rồi.”
Tiêu Vũ nhìn Trần Trắc phi một cái: “Ngươi cảm thấy bổn Công chúa nên phạt ngươi thế nào?”
Trần Trắc phi sửng sốt, sau đó nói: “Không phải ta đã xin lỗi người rồi sao? Như vậy còn chưa được sao?”
Tiêu Vũ sững người.
Cái gì gọi là xin lỗi mình rồi còn chưa được sao?
Lời này nói ra cứ như nàng hăm dọa người khác vậy!
Tiêu Vũ nghiêm mặt: “Kẻ mưu phản, nên giết!”
Vốn Tiêu Vũ còn chưa hạ quyết tâm nói ra lời này, nhưng lời Trần Trắc phi nói khi nãy đã hoàn toàn chọc cho nàng nổi giận.
Trần Trắc phi ngẩn cả người, nhưng rất nhanh nàng ta mở miệng nói: “Ai mưu phản? Ngươi không thể ăn nói lung tung!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận