Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 971: Đại Kết Cục 1

.



Chương 971: Đại Kết Cục 1
Trẻ nhỏ nói chuyện không biết kiêng kỵ, Giang Cảnh Hành mở miệng đáp: “Ta ở trong cung này.”
“Cha mẹ ngươi là ai?”
“Cha ta đã chết, mẹ ta... ta không thể nói cho ngươi biết mẹ ta là ai.” Giang Cảnh Hành vẫn còn nhớ lời dặn của mẫu thân, không thể nói cho tiên sinh biết mẫu thân là ai.
Lý Vi day nhẹ thái dương, dường như có chút bất đắc dĩ.
Nhưng hài tử này, tạm thời không có ai tới đón, Lý Vi hỏi cung nhân một chút, cung nhân nói Lý Vi có thể tạm thời đưa hài tử về nhà.
Xem như bồi dưỡng tình cảm thầy trò.
Lý Vi không có biện pháp, chỉ có thể dẫn theo hài tử về.
Sau khi Tiêu Vũ biết chuyện này, tìm Dung Phi hỏi một câu.
“Dung nương nương dự định cho Lý Vi biết, hài tử kia là con của ai à?”
Dung Phi mở miệng: “Thuận theo tự nhiên đi.”ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
“Ta cũng không ngờ Lý Vi lại không đi tìm tình yêu mới.” Lần đầu tiên Dung Phi điều tra thử trong hai năm qua Lý Vi đã sống như thế nào.
Điều tra xong, Dung Phi cũng rất áy náy.
Cũng bởi vì áy náy, Dung Phi đã lựa chọn mặc kệ sự đời.
Sau này mọi chuyện muốn phát triển theo hướng nào thì cứ phát triển theo hướng đó đi.
Tiêu Vũ mở miệng: “Ngươi không chỉ là Dung Phi nương nương, ngươi còn là Giang Cẩm Dung, cũng là cánh tay đắc lực của Đại Ninh ta.”
Nói đến đây, Tiêu Vũ bổ sung: “Cho nên nếu nương nương muốn rời khỏi hoàng cung, trở về nhà cũ Giang gia, ta rất ủng hộ.”
Dung Phi suy nghĩ một chút, hơi sửng sốt.
Một lúc lâu sau, nàng ấy mới thì thào tự nói: “Đúng vậy, ta còn là Giang Cẩm Dung nữa mà.”
Bắt đầu từ ngày vào cung.
Dung Phi cảm thấy hình như mình đã đánh mất bản thân.
Cô nương thích thi thư, thật ra ban đầu không hề cứng nhắc chút nào, ngược lại còn có chút lãng mạn và thơ mộng.
Nhưng sau khi vào cung, mọi người đều bảo nàng ấy phải kính cẩn đoan trang, nàng ấy dần dần biến bản thân trở thành dáng vẻ mà mọi người muốn..
Nhưng cũng đã quên đi…
Dáng vẻ vốn có của mình.
Nàng ấy nhìn Tiêu Vũ, mở miệng: “Vậy ta muốn ta dọn ra khỏi cung.”
Tiêu Vũ gật đầu: “Được.”
Dung Phi nói xong lời này, nhìn trang trí trong phòng, có chút thương cảm, dù sao đây cũng là nơi ở trong nhiều năm của nàng ấy.
Nhưng Dung Phi cũng biết rõ một điều, bản thân nàng ấy cùng với hài tử ở lại nơi đây, quả thật rất khó xử.
Nếu lại dính dáng đến Lý Vi nữa.
Nàng ấy đúng thật không nên lấy thân phận Dung Phi tiếp tục ở lại trong cung.
Tiêu Vũ cười một chút: “Mấy thứ đồ này của ngươi, nếu muốn dọn đi thì ta sẽ giúp ngươi dọn, nếu không muốn dọn... cũng dễ thôi, đợi sau này ta tu sửa lại đống cung điện này, biến thành nơi làm việc, Dung Phi điện của ngươi sẽ phân cho Bộ Giáo Dục.”
Thường trú ở đây là không được, nhưng tới đây làm việc thì vô tư.
Mặc dù giang sơn này là của Tiêu thị.
Nhưng Tiêu Vũ vẫn muốn làm suy yếu sự tồn tại của hoàng quyền.
Vương triều phong kiến, các triều đại rồi thì trưởng giả*, cũng chỉ được mấy trăm năm thôi.
(*) người cao tuổi chức cao vọng trọng trong một gia tộc
Nhưng cái Tiêu Vũ muốn, là tồn tại muôn đời.
Nàng muốn hoàng tộc Tiêu thị sẽ luôn được dân chúng Đại Ninh kính ngưỡng... Mà không phải trở thành vương triều bị lật đổ vào một ngày nào đó.
Suy yếu hoàng quyền, hoàng cung này sẽ không thể giữ lại tiếp nữa.
Hoàng cung to như vậy, có thể chia ra một góc để làm nơi làm việc.
Liên hệ chặt chẽ vận mệnh của mỗi người với vận mệnh của quốc gia, quốc gia này mới có thể tiến xa hơn.
Đương nhiên, điều này đối với hoàng tộc Tiêu thị mà nói, có thể nói là một bước cải thiện rất nhanh gọn và dứt khoát.
Nhưng hiện giờ hoàng tộc Tiêu thị rất được lòng dân.
Mọi người đều cảm thấy hoàng tộc Tiêu thị mang trong mình số mệnh trời ban.
Nên đều sùng bái hoàng tộc từ tận đáy lòng.
Dù một ngày nào đó thật sự có một tên gian thần lộng quyền giống như Vũ Văn Phong xuất hiện, cũng sẽ không dám làm gì hoàng tộc!
Nói đến Vũ Văn Phong...
Vũ Văn Phong, Vũ Văn Thành cùng với người Văn gia, ngoại trừ Văn Thanh Lan ra thì đều đã bị xử tử.
Hiện giờ tính ra... Có lẽ cỏ trên mộ cũng phải cao hai trượng rồi.
Những chuyện sau đó là do Tiêu Dục xử trí.
Tiêu Vũ không quá để tâm, thậm chí nàng còn không thèm nhìn Vũ Văn Thành lấy một cái.
Người như vậy... không xứng để nàng nhìn.
Khi chết, cứ lặng lẽ chết đi là được.
Về phần Văn Thanh Lan?
Đây quả thật là một sự sơ suất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận