Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 401: Ngài Có Biết Rằng Mẫu Phi Đang Có Thai Không

.



Chương 401: Ngài Có Biết Rằng Mẫu Phi Đang Có Thai Không
“Ngươi không phải Hoàng đế, chẳng qua là một Công chúa mà thôi, nếu căn cứ này đã là sản nghiệp của tổ tông, vậy thì Vương gia nhà ta cũng có phần! Ngươi mất tích rồi, chỗ này nên có một người chủ trì đại cục, ta muốn để Vương gia nhà ta chủ trì đại cục đó cũng là vì nghĩ cho hoàng tộc Tiêu thị!” Trần trắc phi ăn nói xác đáng.
“Ta thừa nhận ta làm sai rồi, nhưng sơ tâm của ta không hề xấu, hơn nữa ta cũng đã xin lỗi rồi, ngươi còn muốn làm thế nào?” Trần Trắc phi tiếp tục truy hỏi.
Tô Lệ Nương nghe vậy cười lạnh nói: “Làm thế nào? Không phải Công chúa nói với ngươi rồi sao? Tội phản nghịch nên giết!”
Dung Phi híp mắt nói: “Người đâu! Bắt lấy Trần Trắc phi!”
Tô Lệ Nương và Dung Phi cũng không muốn chuyện phát triển ngày càng càng nghiêm trọng.
Hơn nữa, Dung Phi càng không muốn lấy việc công báo thù tư. Sở dĩ nàng ấy ra mặt, là bởi vì nàng ấy muốn một mình gánh vác chuyện này. Suy cho cùng Tiêu Vũ họ Tiêu, Nam An Vương cũng họ Tiêu, nếu như giải quyết không tốt, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng sâu hơn.
Dù sao cũng là họ hàng của Tiêu Vũ. Vai ác này, vẫn nên để nàng ấy đến làm thì tốt hơn!
Đúng vào lúc này, Tiêu Tiên Nhi từ ngoài điện chạy vào, ngăn cản trước mặt Trần Trắc phi.
Nàng ta không hề kiêu ngạo như Trần Trắc phi mà quỳ trên đất khóc: “A Vũ muội muội, mẫu phi của ta nhất thời hồ đồ, nên mặt của ta ngươi tha cho bà ấy một lần đi!”
“Sau này mẹ con ta sẽ làm trâu làm ngựa cho ngươi.” Tiêu Tiên Nhi khóc lóc thảm thiết nhìn Tiêu Vũ.
Dáng vẻ đáng thương yếu đuối như vậy, cho dù là ai nhìn thấy cũng sẽ sinh lòng thương hại. Nhưng Tiêu Vũ của lúc này lại chẳng hề có quá nhiều thiện tâm.
Khi đó nàng cứu Tiêu Tiên Nhi ra khỏi phủ của Tiết Quảng Sơn, nàng thực lòng thương xót cho cảnh ngộ mà Tiêu Tiên Nhi gặp phải.
Như khi xưa nàng cứu Lý Uyển ra vậy. Nàng thực sự thương xót cho những nữ tử lênh đênh trong thời loạn thế, không thể chọn lựa cuộc đời của chính mình.
Tiêu Vũ đang định mở lời. Dung Phi đã nói trước. Nàng ấy hỏi: “Theo Nam An Vương thì nên xử lý ra sao?”
Nam An Vương bị điểm danh, hắn ta cau mày đi qua đó, đoạt lấy một thanh trường kiếm của hộ vệ.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn ta rút kiếm đâm lên người Trần Trắc phi!
Trần Trắc phi sững sờ trong giây lát, dùng ánh mắt không dám tin mà nhìn Nam An Vương.
Nam An Vương ngăn Trần Trắc phi, vẻ mặt đau khổ nói: “Chuyện ngươi làm thực sự khiến bổn vương quá thất vọng!”
“Phụ vương! Ngài có biết rằng mẫu phi đang có thai không!” Tiêu Tiên Nhi khiếp sợ nói.
Nam An Vương cũng có chút bất ngờ.
Nhưng rất nhanh, hắn ta thu lại trường kiếm, nhìn Tiêu Vũ nói: “A Vũ, chuyện ngày hôm nay là người làm thúc thúc như ta trị gia không nghiêm, đáp án mà ngươi muốn, ta cho ngươi rồi.”
Tiêu Vũ nhìn thấy cảnh này thì trong lòng ngũ vị tạp trần. Nàng cũng không ngờ rằng Tiêu Thần An lại bỗng nhiên ra tay độc ác với người của mình.
Tiêu Vũ mở miệng nói: “Nếu chuyện này đã không liên quan đến hoàng thúc, vậy hoàng thúc quay về nghỉ ngơi đi.”
Tiêu Tiên Nhi sụp đổ, ôm lấy cơ thể của Trần Trắc phi, nghẹn ngào nói: “Mẫu phi!”
Sau đó, Tiêu Tiên Nhi dùng ánh mắt thù hằn nhìn mọi người ở đây. Tựa như muốn nuốt hết mọi người vậy, Tiêu Vũ nhíu mày, giờ đây Tiêu Tiên Nhi đã căm hận bọn họ rồi.
Theo lí mà nói, người như vậy không thể giữ lại. Nhưng bên ngoài Tiêu Tiên Nhi không có liên quan gì đến chuyện này, nàng cũng không thể bởi sinh lòng nghi kỵ mà diệt trừ Tiêu Tiên Nhi.
Suy cho cùng Nam An Vương, đúng là trước mắt bao người đã cho nàng một giải đáp rồi.

Nam An Vương nhìn Trần Trắc phi, không hề có một chút lưu luyến nào rời đi. Đồng thời, Nam An Vương còn căn dặn hai người tùy tùng đi theo mình: “Đưa Quận chúa về!”
Trong lúc nhất thời, Nam An Vương và Tiêu Tiên Nhi đều rời đi. Chỉ còn lại Trần Trắc phi nằm ngục trên mặt đất. Lúc này Trần Trắc phi đã tắt thở. Một kiếm đó của Nam An Vương, không hề có nửa điểm lưu tình.
Tiêu Vũ còn cho rằng Nam An Vương sẽ cầu xin giúp Trần Trắc phi, tuy rằng Trần Trắc phi chỉ là một Trắc phi, nhưng tốt xấu gì cũng ở cạnh Nam An Vương bao nhiêu năm.
Mặc dù Trần Trắc phi có một chút hồ đồ, nhưng đối với Tiêu Thần An mà nói, quả thực là Trần Trắc phi hết lòng trung thành. Cũng coi như là người trải qua hoạn nạn với Tiêu Thần An.

Bạn cần đăng nhập để bình luận