Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 414: Ta Chính Là Nữ Quỷ

.



Chương 414: Ta Chính Là Nữ Quỷ
“Ngươi cũng biết, trước đây vài ngày ta đã phái một số người ra ngoài để họ chiêu mộ người về xây dựng căn cứ, ngươi cảm thấy bọn họ có quan trọng không?” Tiêu Vũ hỏi.
Hắc Phong gật đầu: “Đương nhiên quan trọng! Những người này đều đi làm đại sự!”
“Vậy việc ngươi cần phải làm càng quan trọng hơn! Bởi vì chỉ khi có đủ binh sĩ mới có thể bảo vệ dân chúng của chúng ta thật tốt!” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Hắc Phong khẽ gật đầu: “Công chúa nói rất có lý, đây đúng là một chuyện rất quan trọng.”
“Vậy ngươi có bằng lòng giúp ta phân ưu không?” Tiêu Vũ hỏi.
Hắc Phong nghe thấy thế thì tiếp tục nói: “Theo lý mà nói, ta nên bằng lòng phân ưu cho Công chúa... Nhưng Công chúa, thật không dám giấu giếm, vì người, ta có thể lên núi đao xuống biển lửa, nhưng ta.. quả thật rất sợ nữ quỷ kia.”
“Ban đầu đúng là ta đã lập lời thề, tuyệt đối không làm sơn tặc nữa, nếu không giữ lời thì để cho nữ quỷ bám lấy ta.” Hắc Phong nói tới đây có cảm giác khóc không ra nước mắt.
Tiêu Vũ nghe Hắc Phong nói vậy thì nhìn hắn ta: “Chẳng phải thường ngày ngươi khoe khoang bây giờ mình không sợ yêu ma quỷ quái gì cả à?”
Hắc Phong có chút chột dạ: “Ta chỉ nói ngoài miệng vậy thôi, nhưng trên thực tế thì vẫn sợ.”
Tiêu Vũ nhìn Hắc Phong một hồi, sau đó đưa ra một quyết định rất lớn.
Nàng mở miệng nói: “Vậy để ta nói cho ngươi biết một bí mật.”
Trong lòng Hắc Phong có một chút bất an: “Bí mật gì?”
“Ta chính là nữ quỷ kia.” Lúc Tiêu Vũ nói điều này còn nhe răng cười, một hàm răng trắng đón ánh mặt trời cũng trắng tới mức phản quang.
Hắc Phong lập tức bảo: “Công chúa, người đừng lừa ta, sao người có thể là nữ quỷ được! Trong lòng ta người chính là tồn tại như tiểu tiên nữ vậy!”
Tiêu Vũ không nói gì.
Hắc Phong nhìn Tiêu Vũ, đột nhiên trong lòng thấp thỏm bất an: “Công chúa, không phải là thật đấy chứ?”
Tiêu Vũ nhìn Hắc Phong.
Hắc Phong không nhịn được hơi run rẩy: “Công... Công chúa...”
Hắc Phong đã bắt đầu muốn lệ rơi hai hàng: “Xin người thương xót, nói cho ta biết người chỉ nói đùa thôi đi.”
Tiêu Vũ vươn tay vỗ vai Hắc Phong, nói: “Ngươi bây giờ xưa đâu bằng nay, là một người trưởng thành, ngươi nên học được cách chấp nhận sự thật”
Hắc Phong nhìn Tiêu Vũ trước mắt, hắn ta đã thừa nhận Tiêu Vũ chính là nữ quỷ!
Thật ra lúc trước đã có manh mối rồi, nhưng trong lòng hắn ta thì Công chúa vẫn luôn là tiểu tiên nữ thuần khiết không một chút khuyết điểm.
Vì vậy từ trước tới nay mỗi khi hắn ta có suy nghĩ này thì sẽ tự nói với bản thân, sao mình có thể có suy nghĩ không hợp lẽ thường như vậy?
Bây giờ chính Tiêu Vũ tự thừa nhận, Hắc Phong cảm thấy mình đã xâu chuỗi được mọi chuyện.
Vẻ mặt của Hắc Phong cô đơn, cứ như vừa phải chịu một cú sốc khổng lồ.
Tiêu Vũ suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Thật ra ngươi không cần buồn, ban đầu ta treo các ngươi lên cây là đoán chắc được rằng các ngươi sẽ bị lưu đày đến Ninh Nam, sẽ trở thành bạn đồng hành với ta! Nói trắng ra là, ngày ấy ta vừa nhìn thấy đã thích các ngươi rồi! Ta không nỡ để các ngươi tiếp tục vào rừng làm cướp, sau này bị quan phủ tiêu diệt!”
“Làm sao ta có thể nhẫn tâm để một nhân tài như người lưu lạc bên ngoài chứ?” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Hắc Phong nghe nàng nói vậy thì trong mắt như đột nhiên xuất hiện ánh sáng: “Thế nên lúc trước Công chúa xem trọng ta sao?”
Tiêu Vũ nghiêm túc gật đầu: “Còn có thể là giả được à! Nếu không ta bị ngu hả? Bỏ tiền ra giúp ngươi dàn xếp người già yếu ở Kim Sơn trại.”
“Tất cả đều là tính toán của ta, chỉ là sau này ta sợ sau khi ngươi biết là ta thì sẽ không hiểu nỗi khổ tâm của ta, vì vậy mới mãi chẳng dám nói ra...” Tiêu Vũ nói đến đây thì giọng nói nhỏ lại.
Hắc Phong lập tức bảo: “Công chúa! Chẳng lẽ trong lòng người Lão Hắc ta chính là người nhỏ mọn như vậy sao?”
“Vậy là ngươi hiểu dụng tâm lương khổ của ta rồi hả?” Tiêu Vũ mong đợi nhìn Hắc Phong.
Hắc Phong lập tức nói: “Đương nhiên rồi!”
“Công chúa dụng tâm lương khổ với ta, ta khắc ghi trong lòng. Nếu không có Công chúa, bây giờ ta vẫn còn là tướng cướp ở Hắc Phong trại kìa!” Hắc Phong tiếp tục nói.
“Bây giờ ta có thể làm người một cách đường đường chính chính, trải qua ngày tháng tốt đẹp như vậy, tất cả đều là công lao của Công chúa! Ta biết Công chúa thật lòng tốt với ta!” Hắc Phong tiếp tục nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận