Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 634: Công Chúa Hồi Triều

.



Chương 634: Công Chúa Hồi Triều
Vũ Văn Phong nhìn bốn xung quanh thì phát hiện bản thân đã bị vây lại, cũng không còn bao nhiêu tùy tùng.
Có thì chỉ là một số đại thần và hộ vệ của nhà các đại thần.
Ông ta lạnh giọng nói: “Thẩm Hàn Thu này không được nữa rồi, mọi người theo ta cùng nhau mở một đường máu!”
Vũ Văn Phong nói rất lớn tiếng, nhưng vừa mới dứt lời thì hình như trong không trung truyền đến tiếng “quác quác quác…”
Có hơi ngại rồi đấy.
Bởi vì không có ai làm theo lời của Vũ Văn Phong.
Ngược lại một số người nhanh chóng tách ra khỏi đội ngũ.
Lấy Triệu Tuyền cầm đầu, hành lễ với Tiêu Vũ: “Thần tham kiến Công chúa điện hạ.”
Cả người Vũ Văn Phong đều thấy không ổn. Đặc biệt là những người được gọi là “trung thần” đi theo Vũ Văn Phong cũng cảm thấy không ổn rồi.
Nhiều người đầu hàng như vậy rồi hả? Nếu như bọn họ còn tiếp tục ngu xuẩn, phải chăng kết cục sẽ không được tốt lắm.
Tiêu Vũ nhìn Triệu Tuyền rồi căn dặn Thẩm Hàn Thu: “Thẩm Thống lĩnh, bảo vệ đám người Triệu đại nhân.”
Cứ như vậy, đám người theo Vũ Văn Phong mưu phản nghe thấy lời này thì trong lòng bắt đầu suy tính, hình như Tiêu Vũ không định nhằm vào những người đầu hàng…
Triệu Tuyền cũng dám đầu hàng, bọn họ có gì mà không dám!
Thế là lập tức có một những kẻ ba phải, hoặc là những kẻ sợ chết đứng ra khỏi hàng: “Chúng thần… cũng tham kiến Công chúa điện hạ.”
Tiêu Vũ nhìn những người đã có mặt trong danh sách đen của mình, có hơi ngỡ ngàng.
Đám người này định làm gì?
Nhưng rất nhanh Tiêu Vũ đã lấy lại bình tĩnh, nàng biết có lẽ đám người này cảm thấy mình đối xử tử tế với Triệu Tuyền nên cũng muốn đầu hàng.
Tiêu Vũ ậm ờ dặn dò: “Thẩm Thống lĩnh, cũng đưa mấy vị đại nhân này đi đi.”
“Vâng”
Lúc này bên cạnh Vũ Văn Phong đã chẳng còn bao nhiêu thần tử rồi.
Vẻ mặt Vũ Văn Phong vô cùng đau thương.
“Phúc Quý, ngươi đi trước mở đường, chúng ta không chết không thôi.”
Phúc Quý đột nhiên bị điểm danh, hắn ta lập tức dẫn đám thái giám hầu hạ tản ra xung quanh.
Vũ Văn Phong không còn ai để dùng nữa rồi nên mới nhớ đến đám người trong Nội vụ phủ.
Thấy Phúc Quý như vậy, ông ta sững người trong giây lát: “Các ngươi lại có ý gì nữa? Phúc Quý, ngươi cũng là người sợ chết như vậy sao?”
Phúc Quý nghe thấy vậy thì đứng thẳng người, trong giọng nói mang theo vài phần hào khí: “Vì Công chúa, vì Tiêu thị, ta không sợ chết.”
Lời Phúc Quý nói là sự thật, nếu không thì khi đó hắn ta đã không chủ động ở lại trong cung rồi.
Lần này, cho dù Vũ Văn Phong không trở thành quang can tư lệnh thì cũng gần thành rồi.
Tiêu Vũ nói: “Hôm nay, ta tiến hành tịch biên Thừa tướng phủ, nếu như có kẻ phản kháng, giết không tha.”
Tiêu Vũ không thừa nhận thân phận Hoàng đế của Vũ Văn lão cẩu.
Trước kia Vũ Văn lão cẩu là Thừa tướng, thì nay lấy thân phận Thừa tướng để tịch biên đi.
Dù sao đây cũng là lần rạng rỡ cuối cùng trong cuộc đời Vũ Văn Phong.
Tiêu Vũ cũng không muốn so đo quá nhiều.
Không bao lâu, già trẻ nam nữ của Vũ Văn gia đều bị soát người, sau đó nối thành một hàng trói lại với nhau.
Tiêu Vũ nhìn đống vàng bạc châu báu được lấy ra một cách nhẹ nhàng thì vô cùng bất ngờ.
“Vũ Văn lão cẩu, thế mà ngươi lại còn nhiều tiền như vậy! Nhưng mà ngươi nhiều tiền như thế còn không phát bổng lộc cho các triều thần, đúng là keo kiệt.” Tiêu Vũ cảm khái nói.
Không ngờ được sau lần nàng vơ vét lần trước, Vũ Văn Phong vẫn còn giấu được nhiều tiền như vậy.
Từng rương bạc trắng lóa, còn có vàng thỏi óng ánh rực rỡ, đúng là một con số không nhỏ.
Vũ Văn Phong thực sự không muốn sờ đến kho riêng của mình.
Thế nên ông ta thà sống cuộc sống khổ sở cũng không muốn dùng đến số tiền bạc này. Đây là số tiền bạc mà Vũ Văn Phong chuẩn bị dùng cho việc gấp đấy.
Nay hoàn toàn để Tiêu Vũ được lợi.
Tiêu Vũ vô cùng hài lòng với thu hoạch của ngày hôm nay.
Lần này sẽ không bỏ sót gì rồi.
Bắt giặc bắt vua trước, Tiêu Vũ bắt lấy Vũ Văn lão cẩu và bè cánh nòng cốt của ông ta.
Lúc này nàng cao giọng nói: “Chúng ta hồi triều thôi!”
“Đợi những người khác cùng đến Thịnh Kinh.” Tiêu Vũ nói tiếp
Sau khi về tới hoàng cung thì Tiêu Vũ đi thẳng tới Công chúa phủ, nàng thu hết đồ của người khác trong Công chúa phủ, rồi lại dọn giường tủ đồ vật của mình ra.
Làm xong việc, Tiêu Vũ mới nằm trong Công chúa điện của mình để nghỉ ngơi.
Quay đi quẩn lại hơn một năm. Coi như nàng thành công làm lại Công chúa.
Làm Công chúa hạnh phúc quá đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận