Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 499: Không Biết Tiên Cô Có Thể Chỉ Điểm Một Chút Được Không

.



Chương 499: Không Biết Tiên Cô Có Thể Chỉ Điểm Một Chút Được Không
“Tiên cô, người đến rồi, không biết tiên cô đại giá quang lâm, không đón từ xa, mong tiên cô đừng trách.” Khi nói, Chân Pháp đạo trưởng quỳ xuống khấu đầu với Tiêu Vũ .
Bây giờ ông ta đã biết, Tạ tiên cô trước mặt này nhìn thì trẻ tuổi, nhưng trên thực tế thì dư sức để làm nãi nãi của ông ta.
Chúng đạo đồng nhìn thấy cảnh này đều há hốc mồm. Người này là ai? Có thể khiến Quốc sư xem trọng như vậy?
Tiêu Vũ nói: “Đứng lên đi!”
Chân Pháp đạo trưởng vội đứng lên, lấy lòng nói: “Mời người vào trong.”
Tiêu Vũ dừng bước: “Nơi này, không phải nói người không phận sự không được ra vào sao?”
“Tiên cô nói đùa rồi, sao người lại lại người không phận sự được, người là tiên thật đấy!” Chân Pháp đạo trưởng nịnh hót nói.
Tiêu Vũ bước vào nhìn xem một lượt. Sau đó nói: “Nay ngươi là Quốc sư rồi, không biết ngươi phụ trách những việc gì?”
“Phụ trách tính quẻ lành dữ cho triều đình, nhưng không dám giấu... Tiên cô, tuy ta nói với bệ hạ rằng đã giải quyết xong oán khí của Tiêu Vũ, nhưng thiên tai vẫn liên miên. Nếu như ta không nghĩ ra cách để giải quyết, vậy thì vị trí Quốc sư này sắp mất tới nơi rồi, hơn nữa không chết chừng còn bị chém đầu.” Vẻ mặt Chân Pháp đạo trưởng đau khổ nói.
“Không biết tiên cô có thể chỉ điểm một chút được không?” Chân Pháp đạo trưởng nhìn Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ thản nhiên nói: “Thực sự muốn ta nói?”
Chân Pháp đạo trưởng vội nói: “Người nói đi.”
“Ngươi vẫn nên sớm rời khỏi vị trí Quốc sư đi, chạy trốn đi.” Tiêu Vũ thuận miệng nói.
Chân Pháp đạo trưởng nghe đến đây có chút bất mãn: “Nhưng khó khăn lắm ta mới leo lên được vị trí Quốc sư, nếu cứ đi như vậy, há chẳng phải giỏ tre múc nước công dã tràng hay sao?”
“Chuyện thiên tai liên miên không dễ giải quyết, tuy ta là người tu hành nhưng không có bản lĩnh nghịch thiên, hơn nữa... ngươi có biết tại sao lại như vậy không?” Tiêu Vũ hỏi.
Chân Pháp đạo trưởng vội nói: “Xin rửa tai lắng nghe.”
“Đó là vì bản thân Vũ Văn Phong tương khắc với khí vận quốc mạch.” Tiêu Vũ nói tiếp.
Chân Pháp đạo trưởng run rẩy một cái, căng thẳng nói: “Tiên cô, lời này không thể nói linh tinh, nếu như nói ra ngoài chúng ta đều rơi đầu đấy.”
Cho dù lời này do Tạ tiên cô nói ra, hay lưu truyền ở ngoài, có một người là có một người, đều không thể chạy thoát.
“Hơn nữa, sao chổi kia không phải là Tiêu Vũ sao?” Chân Pháp đạo trưởng hỏi.
Trong lòng Tiêu Vũ thầm nghĩ, chắc là Chân Pháp đạo trưởng biết khi đó mình nói những gì trên triều đình. Nên mới khóa chặt mục tiêu là nàng, cũng coi như một người thông minh.
Nhưng hôm nay Tiêu Vũ muốn để cho Chân Pháp đạo trưởng mở mang kiến thức một chút về năng lực lừa gạt của người từ nhỏ đã xem những tiểu phẩm lừa bán!
Tiêu Vũ nói luôn: “Ngươi nghĩ thử xem, cho dù Tiêu Vũ kia là sao chổi, cũng không thể gây tai họa đến Vũ Văn gia, đúng không? Nay, vấn đề xuất hiện trong nội bộ Vũ Văn gia.”
Chân Pháp đạo trưởng hơi suy nghĩ. Ông ta không thể không thừa nhận, lời này rất có lí.
Thế là Chân Pháp đạo trưởng nói tiếp: “Vẫn mong tiên cô tiếp tục chỉ điểm, ta nên làm thế nào?”
Cũng không thể nói với Vũ Văn Phong rằng ông ta chính là sao chổi chứ? Vậy có khác nào dâng đầu mình lên cho người ta chém không?
Tiêu Vũ nói: “Có lẽ trong số mệnh của ngươi có một kiếp, nhưng ta và ngươi có duyên, nên ta chỉ cho ngươi một con đường sáng sủa. Ngươi cứ nói sao chổi là Vũ Văn Thành.”
Chân Pháp đạo trưởng nghe đến đây thì đôi mắt khẽ sáng lên: “Ta đó ta từng nói với bệ hạ, tai tinh là nữ nhân... nay Vũ Văn Thành trở thành Công chúa, vậy cũng hợp lí...”
Tiêu Vũ gật đầu: “Trẻ nhỏ dễ dạy!”
Chân Pháp đạo trưởng khá là nhanh nhạy, vừa chỉ đã thông.
Tiêu Vũ đối với sự cơ trí của Chân Pháp đạo trưởng rất là hài lòng. Chỉ đáng tiếc, tên này có tiền án. Thế nên, Tiêu Vũ sẽ không để Chân Pháp đạo trưởng trở thành nhân viên nòng cốt của mình, mà sẽ xem Chân Pháp đạo trưởng thành một tên ngốc để lừa gạt.
Chân Pháp đạo trưởng rơi nước mắt biết ơn: “Đa tạ tiên chô chỉ điểm!”
Tiêu Vũ nhìn Chân Pháp đạo trưởng rồi lại nói: “Ta còn tính ra được, gần đây ngươi có một kiếp nạn.”
Chân Pháp đạo trưởng bỗng trở nên căng thẳng: “Còn nữa?”
“Ngươi nên chú ý một chút nữ nhân có bộ thủy trong tên, thân phận của nữ nhân cao quý, thủ đoạn thâm hậu, còn về cái tên... vậy thì là thiên cơ không thể tiết lộ rồi.” Tiêu Vũ cười tủm tỉm nói.
Nữ nhân có bộ thủy trong tên nhiều quá rồi. Nhưng dùng từ “thủ đoạn” để hình dung, trong đầu Chân Pháp đạo trưởng bỗng nhiên hiện lên một người, không phải chính là Văn Thanh Lan hay sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận