Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 974: Đại Kết Cục 4

.



Chương 974: Đại Kết Cục 4
Tiêu Vũ liếc Ngụy Ngọc Lâm một cái: “Ta hỏi ngươi, ngươi có muốn đi hay không.”
Ngụy Ngọc Lâm mở miệng: “Không muốn.”
Nhưng Ngụy Ngọc Lâm không quyết định được chuyện này.
Tiêu Vũ vừa động suy nghĩ, đã kéo Ngụy Ngọc Lâm tiến vào không gian của mình.
Ngụy Ngọc Lâm chỉ cảm thấy, trước mắt nhoáng lên một cái, bản thân đã xuất hiện ở một nơi khác.
Ngụy Ngọc Lâm nhìn đàn lợn rừng, dê bò trước mắt, còn có đám khỉ đang chạy loạn khắp nơi... một đám chim bay xẹt qua trên trời.
Có chút ngây ngốc.
Tiêu Vũ... đang làm nghề chăn nuôi ở đây sao?
Tiêu Vũ cười gượng một chút.
Nàng cũng biết, hiện giờ không gian của mình nuôi quá nhiều động vật.
Chủ yếu là nơi nàng dẫn Ngụy Ngọc Lâm tới, trùng hợp là khu chăn nuôi.
Nàng sớm đã chia thành các khu trong không gian rồi, sau khi rời khỏi khu chăn nuôi, Tiêu Vũ dẫn theo Ngụy Ngọc Lâm đến căn phòng nhỏ ở giữa hồ của mình.
Ngụy Ngọc Lâm lại được nhìn thấy căn phòng nhỏ này một lần nữa.
Hắn bắt đầu suy tư.
Ký ức lúc trước, ùn ùn kéo tới.
Hắn nhìn Tiêu Vũ hỏi: “Hài tử... có ở nơi này đúng không?”
Tiêu Vũ mở miệng: “Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là, ngươi không có gì khác muốn nói sao?”
Ngụy Ngọc Lâm nói: “Chẳng lẽ đây không phải là trọng điểm ư?”
Tiêu Vũ giơ tay: “Ngươi xem, non sông rộng lớn như vậy, đều là của ta hết.”
Tiêu Vũ vốn tưởng rằng, Ngụy Ngọc Lâm nhìn thấy một mảnh non sông rộng lớn như vậy, sẽ phải có phản ứng kinh ngạc, nhưng nàng không ngờ Ngụy Ngọc Lâm lại bình tĩnh như thế.
Ngụy Ngọc Lâm nhìn Tiêu Vũ: “A Vũ, thật ra ta đã biết từ lâu rồi, cũng từng tưởng tượng khung cảnh ở bên trong.”
Thậm chí hắn còn cảm thấy, Tiêu Vũ có thể kết nối với Tiên giới.
Cho nên hôm nay nhìn thấy không gian này, cũng không quá bất ngờ.
Nhưng... mặc kệ Tiêu Vũ có không gian này hay không, đối với hắn, đều không có ảnh hưởng gì cả.
Bởi vì đối với hắn mà nói, nếu hắn muốn giang sơn, vậy Ngụy quốc cũng là giang sơn của hắn.
Hắn sẵn lòng biến giang sơn của mình thành sính lễ để tặng đi, đã nói rõ, trong lòng hắn, giang sơn không quan trọng bằng Tiêu Vũ.
Ngụy Ngọc Lâm kéo tay Tiêu Vũ qua: “A Vũ, bí mật này, sau này nàng đừng để cho người khác biết.”
Tiêu Vũ lại nói: “Ta không cảm thấy có vấn đề gì…”
Lúc trước còn nghĩ có nên để cho tín đồ Truyền Tiêu giáo của mình “phi thăng” vào trong không gian hay không.
Không thì không gian lớn như vậy, lại trở thành một thế giới không có bóng người.
Nên dù có lớn đến bao nhiêu, đối với nàng mà nói, cũng không có ý nghĩa gì quá lớn.
“A Vũ, nàng có từng nghĩ tới chuyện nếu ta phản bội nàng thì nàng sẽ làm gì không?” Ngụy Ngọc Lâm hỏi.
Tiêu Vũ nhìn về phía Ngụy Ngọc Lâm.
Đây không phải vấn đề.
Với sự hiểu biết của nàng về không gian, nàng đã biết từ lâu rằng không ai có thể lấy nó từ tay nàng.
Hơn nữa nếu Ngụy Ngọc Lâm thật sự phản bội mình, thì có gặp mặt thì cũng có chia ly thôi. Nhưng nếu Ngụy Ngọc Lâm dám có ý khác với không gian, vậy thì xin lỗi… Nàng cam đoan nhất định sẽ làm cho Ngụy Ngọc Lâm hiểu được vì sao biển lại mặn.
Hơn nữa nàng không phải kẻ ngốc, nàng quen biết với Ngụy Ngọc Lâm không chỉ mới ngày một ngày hai thôi.
Nếu Ngụy Ngọc Lâm thật sự là người không thể tin tưởng, không thể nào nàng đồng ý gả cho Ngụy Ngọc Lâm đúng không?
Đương nhiên, Tiêu Vũ sẽ không nói ra chuyện mình định trả thù Ngụy Ngọc Lâm như thế nào nếu Ngụy Ngọc Lâm phản bội mình... Nói ra tổn thương tình cảm nhiều!
Đây là lần đầu tiên Tiêu Vũ mở lòng với người khác.
Phản ứng của Ngụy Ngọc Lâm lại khiến Tiêu Vũ có chút bất ngờ.
Nhưng mà Ngụy Ngọc Lâm có thể lo lắng cho nàng, Tiêu Vũ vẫn rất vui vẻ.
Hai người sau khi thành hôn ở trong không gian mấy ngày.
Lúc trước ngoại trừ những lúc cần được yên tĩnh hay lúc nghỉ ngơi thì Tiêu Vũ rất ít khi ở trong không gian một mình quá lâu, chủ yếu là vì trong không gian không có ai để nói chuyện với nàng.
Nhưng lần này thì khác.
Ngụy Ngọc Lâm và bọn nhỏ, đều có thể tự do ra vào không gian.
Tiêu Vũ cảm thấy trong không gian có thêm một chút sức sống.
Lúc này Tiêu Vũ cùng Ngụy Ngọc Lâm đang ngồi yên tĩnh bên linh tuyền uống trà, còn về phần hai hài tử thì cũng đang ngâm chân bên linh tuyền.
Điều này làm cho Tiêu Vũ cảm thấy, năm tháng vô cùng yên bình.
Ngụy Ngọc Lâm rất thích cảm giác ở chung một mình với Tiêu Vũ và mấy đứa nhỏ, điều này làm cho hắn cảm thấy, mình có được mọi thứ trên đời.
Nhưng bọn họ cũng không thể nào cứ ở mãi trong không gian được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận