Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 555: Sinh Con

.



Chương 555: Sinh Con
Tiêu Vũ không nhịn được hỏi: “Tình hình thế nào rồi?”
“Ngự y đang ở bên trong, không có chuyện gì đâu.” Dung Phi vội vàng nói.
Tiêu Vũ tạm thời an tâm.
Vào lúc này, đột nhiên nàng cảm thấy dưới chân đạp phải thứ gì đó. Tiêu Vũ cúi đầu nhìn một cái, vậy mà lại là một chén cơm thừa.
“Ai đặt chén dưới đất vậy?” Tiêu Vũ nhíu mày hỏi.
Không sợ người khác bị vấp hả? Vừa rồi nếu nàng không nhanh nhẹn thì đã bị vấp té rồi.
Tiêu Nguyên Cảnh nhút nhát nói: “Là ta...”
Thấy là Tiêu Nguyên Cảnh, thái độ của Tiêu Vũ trở nên ôn hòa: “Ôi chao, Nguyên Cảnh ngoan, tới chỗ cô cô này. Yên tâm đi, chẳng bao lâu sau mẹ ngươi sẽ sinh cho ngươi một đệ đệ hoặc muội muội.”
“Là muội muội!” Tiêu Nguyên Cảnh kiên định nói.
Lý Uyển ở bên trong sinh con một hồi lâu.
Tiêu Vũ suy nghĩ một chút rồi móc ra hai thanh chocolate kêu người mang vào.
“Đưa cái này cho Thái tử phi ăn.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Nàng cũng không biết biện pháp này có khoa học hay không, dù sao nàng cũng chưa từng sinh con. Nhưng nàng biết lúc sinh con dễ bị mất sức, ăn chút... Chocolate có lẽ cũng được mà nhỉ?
Tiêu Vũ không có lòng tin gì. Nhưng lúc sinh con ăn một số thứ có năng lượng thì không sai được, ăn chocolate này cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới hài tử.
Lý Uyển đã mất sức, sắc mặt nàng ấy tái nhợt, thị nữ bên cạnh lập tức đút nước cho nàng ấy.
“Nương nương, người uống nước đi. Cái này là Công chúa điện hạ đưa tới cho nương nương ăn.”
Thị nữ lập tức bẻ thanh vuông be bé màu đen kia ra, đặt một miếng bên miệng Lý Uyển.
Cảm giác mềm mịn ngọt ngào vào miệng khiến Lý Uyển như có thêm một chút tinh thần, vậy mà như có tác dụng hơn ngậm nhân sâm lát vừa rồi.
Đột nhiên Lý Uyển xốc lại tinh thần, ngay sau đó là tiếng trẻ con khóc nỉ non.
“Sinh rồi sinh rồi!”
“Là một Tiểu Quận chúa!”
Tiêu Vũ ở bên ngoài vô cùng mừng rỡ.
Tiêu Nguyên Cảnh rất hưng phấn: “Ta nói rồi mà, nhất định là muội muội! Tốt quá tốt quá, ta có muội muội rồi!”
Dung Phi và Tô Lệ Nương cùng Ngọc Tần đều có mặt.
Từ khi mất nước, hoàng thất tàn lụi, chỉ có chết không có sinh, người của hoàng tộc Tiêu thị càng ngày càng ít, bây giờ đột nhiên có thêm một Tiểu Quận chúa, vui sướng mang tới cho mọi người khó có thể hình dung được.
Dung Phi lại cười nói: “Chúc mừng Thái tử điện hạ.”
Mắt của Tiêu Dục vậy mà hơi ửng đỏ.
Thường nói nam nhi không dễ rơi lệ, nhưng lúc này mắt của Tiêu Dục đã đỏ bừng. Bởi vì cuộc sống hạnh phúc như vậy đối với hắn ta mà nói có được không dễ, hắn ta luôn cho là kiếp này mình chỉ xứng đi lại trong bóng tối báo thù cho người thân.
Không bao lâu sau, hài tử được ôm ra.
Tiêu Vũ nhìn về phía hài tử, vô cùng mừng rỡ: “Woa!”
Thế này cũng đáng yêu quá rồi!
Nàng còn tưởng rằng lúc tiểu hài tử mới chào đời đều nhăn nhăn nhúm nhúm, đỏ au và nhỏ như con khỉ, nhưng hiện tại nhìn một cái, đứa nhỏ này vậy mà trắng trắng mềm mềm, hơn nữa vừa chào đời đã mở mắt, thật sự quá đáng yêu!
Đương nhiên, suy nghĩ của Tiêu Vũ cũng không sai. Bởi vì lúc trước khi điều kiện không tốt, hài tử mọi người sinh cũng nhăn nhúm nhỏ xíu, không đủ dinh dưỡng.
Nhưng nhìn Lý Uyển xem, kể từ khi Lý Uyển gặp lại Tiêu Vũ thì ăn dùng đều là đồ tốt nhất, sầu riêng cũng đã mấy quả. Thứ đó không chỉ khiến người ta béo lên mà còn dưỡng thai.
Nếu không phải về sau phải kiểm soát, lo lắng hài tử quá lớn thì hài tử trong bụng còn có thể lớn hơn chút nữa!
Tiêu Dục nhìn Tiêu Vũ, ấm áp nói: “Tẩu tử ngươi nói, nhờ ngươi đặt một cái tên mụ.”
Hài tử này nhờ có Tiêu Vũ nên mới có thể sống tiếp, vì vậy Lý Uyển cảm thấy Tiêu Vũ là quý nhân của hài tử.
Tiêu Vũ suy nghĩ một chút, há mồm lập tức nói: “Gọi là Đặc...”
Mọi người nghi ngờ nhìn về phía Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ lập tức đổi giọng: “Ý của ta là, ta là Tiêu Vũ, chi bằng nhũ danh của nó là Hựu Hựu đi, phát âm gần giống với Tiêu Hữu! Về phần tên chính thức thì để các ngươi đặt.”
Tiêu Vũ cảm thấy mình đặt cái tên này rất hay!
Mọi người yên lặng lẩm nhẩm một chút, xem ra hình như có một chút qua loa, nhưng cẩn thận nghiền ngẫm, thật đúng là rất dễ nghe.
“Như vậy, Tiểu Hựu Hựu.” Dung Phi mỉm cười nhìn hài tử trong ngực Tiêu Dục.
Dáng vẻ Tiêu Dục ôm hài tử cứ như là kẻ trộm hài tử vậy, rất căng thẳng.
Tuy rằng hắn ta đã có một đứa con, nhưng khi Tiêu Nguyên Cảnh ra đời có nhũ mẫu chăm, người làm phụ thân như hắn ta cả ngày bận rộn làm Thái tử, thật sự không có nhiều cơ hội ôm hài tử như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận