Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 859: Công Chúa Cảm Thấy Thế Nào

.



Chương 859: Công Chúa Cảm Thấy Thế Nào
Nếu Ngụy Ngọc Lâm thông báo sớm một chút.
Ít nhất nàng sẽ không say, nhìn ống tay áo này là biết, khi nàng uống say hẳn là làm rất nhiều chuyện kỳ lạ mới khiến cho Ngụy Ngọc Lâm không thể nhịn được mới đưa ra hạ sách này.
Nghĩ như vậy, Tiêu Vũ không nhịn được mà hỏi: “Cái đó, tối hôm qua ta không có xúc động làm gì ngươi chứ?”
Ngụy Ngọc Lâm đàng hoàng: “Công chúa cảm thấy thế nào?”
Thấy Ngụy Ngọc Lâm như vậy, Tiêu Vũ có hơi hoảng: “Ta sẽ không… cợt nhả ngươi đấy chứ?”
Ngụy Ngọc Lâm thấy vẻ mặt nghĩ tới lại sợ của Tiêu Vũ, không nhịn được nói: “Thì như thế nào?”
Tiêu Vũ vội vàng lùi ra sau một bước, cười gượng nói: “Cái đó, Ngụy Thái tử, chuyện đêm qua, có khả năng là ta làm không đúng, cái đó, ngươi có thể đừng để ở trong lòng không?”
Tiêu Vũ cảm thấy cả mặt mình viết đầy hai chữ: “tra nữ.”
Ngụy Ngọc Lâm liếc Tiêu Vũ một cái: “Công chúa như thế này là không muốn chịu trách nhiệm?”
Tiêu Vũ: “Nam nhân như ngươi, chắc là cũng không chịu… chịu thiệt nhỉ?”
“Hơn nữa, nhiều nhất thì ta cũng hôn một cái, ngươi cứ coi như bị chó cắn đi.” Tiêu Vũ há miệng là nói.
Ngụy Ngọc Lâm thấy Tiêu Vũ bất chấp như vậy thì không nói được gì.
Hắn nói: “Công chúa không cần nghĩ nhiều như vậy, tối qua Công chúa không hề cợt nhả Ngụy mỗ.”
“Vậy ống tay áo của ngươi… sao lại bị đứt?” Tiêu Vũ hỏi.
Ngụy Ngọc Lâm nói: “Công chúa túm lấy tay áo của ta không chịu buông ra, ta chỉ đành đưa ra hạ sách này.”
Tiêu Vũ thấy Ngụy Ngọc Lâm không giống nói dối, thế là thở phào nhẹ nhõm.
Không làm ra chuyện gì không ổn với Ngụy Ngọc Lâm là được! Nếu không thì nàng phải làm sao?
“Công chúa muốn đóng thuyền sao?” Ngụy Ngọc Lâm hỏi.
Tiêu Vũ gật đầu.
Ngụy Ngọc Lâm nhìn Tiêu Vũ: “Bản vẽ của con thuyền bị dỡ ra, liệu có thể bán cho Ngụy quốc một phần không, Công chúa có thể đưa ra bất kì điều kiện nào.”
Tiêu Vũ nghe đến đây thì vô cùng hào phóng nói: “Đến khi đó cho ngươi một phần là được rồi, tặng không.”
Suy nghĩ một lát, Tiêu Vũ lại bổ sung một câu: “Nhưng mà còn có điều kiện, đó là thủy quân của Ngụy quốc vĩnh viễn không thể ra tay với Đại Ninh.
Ngụy Ngọc Lâm gật đầu: “Đương nhiên.”
Hắn hoàn toàn không hề ngờ tới Tiêu Vũ lại có thể hào phóng như vậy.
Phải biết rằng khi mới bắt đầu, Tiêu Vũ là một người keo kiệt, thứ nàng có thể vơ vét nàng sẽ không bỏ sót một phần.
Hình như Tiêu Vũ thay đổi thành một người khác rồi.
Nhưng trên thực tế… Tiêu Vũ không hề thay đổi.
Con người nàng vẫn luôn rất hào phóng đối với người của mình.
Vào lúc nàng keo kiệt nhất, không phải vẫn rất hào phóng với nhóm Dung Phi, Tô Lệ Nương hay sao?
Khi xưa nàng muốn moi tiền của Ngụy Ngọc Lâm, thứ nhất là nàng không tin tưởng Ngụy Ngọc Lâm, thứ hai là nàng vốn không hề coi Ngụy Ngọc Lâm là người của mình, nhưng bây giờ… trong lúc không hay không biết, Tiêu Vũ đã coi Ngụy Ngọc Lâm là người của mình rồi, đương nhiên nàng sẽ không keo kiệt nữa.
Huống hồ khi xưa mượn binh của Ngụy Ngọc Lâm là nàng mượn được ngay.
Ngụy Ngọc Lâm làm như vậy cũng mạo hiểm rất lớn đấy.
Nào có đạo lí mượn binh dễ dàng như vậy?
Nay cho Ngụy Ngọc Lâm bản vẽ thuyền là trả nhân tình mà thôi.
Hơn nữa, thứ này nhìn có vẻ khó làm, bởi vì người Oa có, mà Đại Ninh không có.
Một khi Đại Ninh có rồi, nếu như Ngụy quốc thực sự muốn có thì dùng thủ đoạn rất nhanh cũng có thể có được, vậy chẳng bằng nàng hào phóng một chút, đưa thẳng cho người ta.
Việc tháo dỡ thuyền, vẽ bản vẽ cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Sau khi Ngụy Ngọc Lâm suy xét, hắn cũng tập hợp một số thợ mộc tinh anh nhất của Ngụy quốc.
Cứ như vậy, hai nước Ngụy quốc và Đại Ninh hình thành một đoàn đội chế tạo thuyền, tiến hành nghiên cứu tỉ mỉ với thuyền của người Oa.
Quá trình này cần rất nhiều thời gian.
Tiêu Vũ có chút rảnh rỗi không thể ở yên.
Khi rảnh thì đi mò đáy biển.
Chẳng phải sao, Tiêu Vũ của lúc này đã ở trong biển lớn mênh mông rồi.
Nàng cắm đầu vào trong biển lớn.
Thông qua không gian, nàng có thể nhìn thấy hải sản bên ngoài… à không, dùng từ sai rồi, nên nói là: rất nhiều sinh vật biển.
Nơi Tiêu Vũ ở lúc này, rất ít ngư dân có thể đến được.
Lúc bắt đầu, Tiêu Vũ cách một không gian để lấy đồ đạc, đây cũng là năng lực gần đây không gian tiến hóa ra. Phải biết rằng khi mới bắt đầu, Tiêu Vũ muốn lấy đồ phải ra khỏi không gian thì phải ở trong cùng một không gian với món đồ bị thu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận