Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 241: Không Ít Tiền Đâu

.



Chương 241: Không Ít Tiền Đâu
“Còn về chuyện các ngươi nói cả nhà già trẻ đều không được sống yên ổn, ta cảm thấy hẳn là các ngươi nên cầu nguyện cho cả nhà già trẻ của các ngươi thì hơn.” Tiêu Vũ híp mắt.
“Kim Sơn trại này chắc cũng là một sơn trại lớn, một người năm mươi lượng, nếu có một trăm hai trăm người, vậy cũng không ít tiền đâu!” Nàng nói.
Hắc Phong nghe nói như thế, ánh mắt sáng lên, lập tức nói: “Hay! Biện pháp này của chủ thượng thật sự là quá hay!”
Lúc này, ở trong mắt đám người Tiêu Vũ, người của Kim Sơn trại đã không thể xưng là người nữa, dùng từ heo mập để hình dung là thích hợp nhất!
Mấy người Kim Sơn trại này còn không nhịn được ồn ào.
“Cuồng đồ to gan! Các ngươi dám đối xử với bọn ta như vậy, ta nhất định sẽ nguyền rủa cả nhà ngươi không được chết tử tế!”
Tiêu Vũ cười lạnh nói: “Câm miệng cho ta! Ngươi còn càm ràm làm phiền ta nữa thì có tin bây giờ ta sẽ đưa ngươi đến sườn núi Loạn Thạch làm phu quân cho nữ quỷ luôn không? Yên tâm, ta sẽ làm người tốt đến cùng, làm thịt các ngươi trước rồi đưa qua, để nữ quỷ kia khỏi phải phí sức lực.”
Suy cho cùng thì người Kim Sơn trại cũng không dám khẳng định rốt cuộc Tiêu Vũ có phải nữ quỷ kia hay không, thấy Tiêu Vũ ăn nói vừa tự nhiên vừa khí phách như vậy thì lại chột dạ.
Không phải là vừa rồi nữ nhân này ở bên cạnh nhìn chứ? Cho nên mới thấy được tình cảnh thảm hại của bọn họ!
Nhưng trên thực tế… thực tế thì đầu nữ quỷ kia vẫn tồn tại!
Hơn nữa mặc kệ nữ quỷ có ở đây hay không, nữ nhân đáng sợ này há miệng là muốn làm thịt bọn họ! Nếu như trở về nhất định sẽ mất mạng.
Thật ra thì… mấy người Kim Sơn trại này lo lắng nhiều rồi. Dù miệng bọn họ có thối tha thế nào đi nữa thì Tiêu Vũ cũng sẽ không giết chết bọn họ.
Không ai có thể nhận được sự yêu thích của tất cả mọi người, cũng không có thứ gì khiến mọi người đều yêu thích, điều kiện tiên quyết là ngoại trừ tiền. Mấy người này bây giờ ở trong mắt Tiêu Vũ đó chính là những thỏi bạc. Ai lại ghét bỏ thỏi bạc chứ!
Nhưng ngoại trừ uy hiếp ngoài miệng, Tiêu Vũ cũng áp dụng một số thủ đoạn vật lý, cho người bịt miệng bọn họ lại. Cứ như vậy, những người này chỉ có thể phát ra âm thanh rầm rì.
Rạng sáng ngày hôm sau, Tiêu Vũ lập tức mang theo người đi xếp hàng cửa thành từ sớm, chỉ chờ cửa thành vừa mở đã kéo heo, à không, kéo người đi đổi tiền. Sau khi cửa thành mở ra, mấy hộ vệ thành nhìn sang ngay.
“Các ngươi làm gì vậy?” Người nói chuyện vẫn là tên hộ vệ thành ngày hôm qua.
Tiêu Vũ cũng không cần giải thích nhiều lời, lấy luôn bảng cáo thị dán trên tường thành xuống, nói: “Quan gia có thể tạo điều kiện được không?”
Hộ vệ thành kia sợ đến ngây người.
Hắn ta vốn tưởng rằng hôm qua mấy người này ra khỏi thành thì sẽ không quay về nữa, không ngờ đến lúc trở về lại còn mang về mấy tên hề trông người không ra người quỷ không ra quỷ này.
“Không phải ngươi muốn nói với ta mấy tên hề này là sơn phỉ chứ? Có sơn phỉ như vậy sao?”
Hắn ta bắt đầu hoài nghi có phải đám người Tiêu Vũ bắt cóc mấy người vô tội ở trên đường rồi đến đây góp đủ số đổi tiền hay không.
Hắc Phong nói: “Bọn họ không phải sơn phỉ, chẳng lẽ bọn ta lại là sơn phỉ sao?”
“Người ta nói bắt kẻ trộm phải có chứng cứ, bọn ta không chỉ bắt được người mà bọn ta còn phát hiện những người này làm loạn ở sườn núi Loạn Thạch ngoài thành, hơn nữa còn đào đường hầm thông vào bên trong thành ở đó.” Hắc Phong hất cằm, đắc ý.
Những tên hộ vệ thành này quả nhiên là vô dụng! Nếu không phải Công chúa của bọn họ phát hiện thì Dự quận thành này cũng bị phá rồi.
Nếu là hắn ta thì cứ để vậy xem Dự quận này bị sơn phỉ chiếm lĩnh, dù sao giang sơn này bây giờ cũng không phải là họ Tiêu, nhưng lại không thể sánh được suy nghĩ sâu xa như Công chúa. Công chúa nói, thiên hạ hưng vong, dân chúng là vô tội.
Không thể không nói, dù gì Công chúa cũng Công chúa, giác ngộ quả thực quá cao thâm!
Đương nhiên… sự thật là… Cho dù Tiêu Vũ xem như có giác ngộ thì lúc trước cũng không nghĩ tới tình huống này, suy nghĩ đầu tiên của nàng chính là trả thù mấy người đã dọa đến bọn họ.
Nếu là lần này không đánh lại một đòn thì sau này trong cuộc sống của đám người Hắc Phong và Tiểu Lâm Tử sẽ có bóng ma trùng trùng điệp điệp, thỉnh thoảng sẽ sợ quỷ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận