Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 375: Cảnh Cáo Một Chút

.



Chương 375: Cảnh Cáo Một Chút
Tiêu Vũ thấy cảnh này, sắc mặt lập tức trở nên không vui. Tất cả mọi người trong căn cứ này đều đang cố gắng sinh tồn. Ấy vậy mà Trần Trắc phi lại bắt đầu tận hưởng cuộc sống.
Dung Phi nương nương, Ngọc Tần nương nương và Tô Lệ Nương, thậm chí ngay cả Lý Uyển đang bụng mang dạ chửa cũng không có nhiều người hầu, kẻ hạ đến vậy.
Nếu Trần Trắc phi là một người ngoan ngoãn, biết điều, có lẽ Tiêu Vũ sẽ mắt nhắm mắt mở coi như không thấy.
Nhưng Trần Trắc phi lại không chịu an phận. Mục đích chuyến đi này của Tiêu Vũ vừa hay có thể dùng hai chữ: “tìm cớ” để hình dung. Nếu nàng đã tới để kiếm chuyện, nhìn thấy Trần Trắc phi thảnh thơi như vậy, Tiêu Vũ cảm thấy hơi khó nhịn.
Sau khi Tiêu Vũ đi tới, nàng còn chưa kịp nói gì, Trần Trắc phi đã lên tiếng trước: “Đây chẳng phải là A Vũ sao?”
Lúc Trần Trắc phi nói lời này không hề có ý đứng dậy hành lễ.
Tiêu Vũ như cười như không đáp: “Trần Trắc phi kiêu ngạo thật đấy, thấy Công chúa cũng không cần hành lễ?”
Trần Trắc phi ngẩng đầu nhìn Tiêu Vũ: “A Vũ, chúng ta là người một nhà, ta là trưởng bối, không cần thiết phải xa lạ như vậy chứ?”
Tiêu Vũ nói: “Ta chỉ nói một lần thôi, hành lễ.”
Trần Trắc phi hơi không vui: “Ngươi đó, tiểu hài tử này, quá không hiểu đạo lí đối nhân xử thế.”
Tiêu Vũ nhìn thấy Trần Trắc phi như vậy, lạnh giọng đáp: “Người đâu, Trần Trắc vô lễ với bổn Công chúa, phạt đi dọn chuồng lợn mười ngày.”
Trần Trắc phi lập tức đen mặt: “Ngươi nói cái gì?”
Tiêu Vũ thản nhiên nói: “Ta đã nói rất rõ ràng. Nếu lần sau còn tái phạm, vậy sẽ phạt ngươi đi cho heo ăn hoặc cũng có thể đến sống ở Nguyệt Tuyền trấn.” Tiêu Vũ bổ sung.
Trần Trắc phi biết Nguyệt Tuyền trấn là nơi thế nào.
Có người nói chỗ đó toàn đất cát, đá sỏi, không hề có chút thảm có xanh. Tiêu Vũ muốn đưa nàng ta đến đó chẳng khác nào muốn giết chết nàng ta.
Tiêu Vũ cũng không muốn dây dưa thêm với loại người như Trần Trắc phi nên chỉ để lại một câu: “Trong căn cứ này mọi người đều phải làm việc gì đó, sau khi Trần Trắc phi quét dọn chuồng lợn xong thì tự đi nhận một chút việc về mà làm. Tránh rảnh rỗi quá đi nói huyên thuyên khắp nơi.”
Trần Trắc phi cũng coi như là một người thông minh. Nàng ta lập tức biết lý do tại sao Tiêu Vũ lại tìm mình kiếm chuyện.
Thế là Trần Trắc phi lập tức nói: “Tiêu Vũ, ngươi là một nữ nhân, nắm giữ triều cương lẽ nào không thấy xấu hổ hay sao?”
Tiêu Vũ nghe vậy, bước chân chuẩn bị rời đi thoáng khựng lại, nàng nhìn Trần Trắc phi hỏi: “Nắm giữ triều cương? Triều cương nào? Tiêu thị mất nước lâu rồi. Hơn nữa, cứ coi như ta nắm quyền thật thì ngươi có thể làm được gì? Trần Trắc phi, nếu ngươi muốn sống yên ổn thì phải hiểu rõ một điều rằng, đã sống trên địa bàn của người khác nên làm nhiều và nói ít thôi.” Tiêu Vũ trầm giọng nói.
Trần Trắc phi phải chịu nỗi tủi thân lớn như vậy lập tức chạy đi tìm Tiêu Thần An.
Tiêu Thần An nhìn Trần Trắc phi đứng bên cạnh khóc sướt mướt cảm thấy rất đau đầu. Lúc trước vì chuyện tranh cướp hoàng quyền hắn ta bị biếm đến vùng Ba Thục làm Vương gia.
Ngay cả Vương phi cũng hòa ly với hắn ta, chỉ có Trần Trắc phi này đồng ý theo hắn ta xuôi nam. Tuy rằng hắn ta không thích tính nết của Trần Trắc phi thế nhưng vẫn ghi nhớ ân tình đó.
Hơn nữa hai người đã làm phu thê biết bao năm, lại có với nhau một nữ nhi. Tiêu Thần An vẫn rất coi trọng Trần Trắc phi.
Trần Trắc phi vừa khóc vừa nói: “Vương gia, ngươi phải làm chủ cho ta. Tiêu Vũ kia quá kiêu ngạo. Lẽ nào nàng ta thật sự cho rằng, một Công chúa như nàng ta có thể phục quốc được sao? Việc phục quốc chẳng phải đều dựa vào người của Vương gia chúng ta cả sao?” Trần Trắc phi tiếp tục nói.
Tiêu Thần An đen mặt: “Chắc ngươi sẽ không nói với Tiêu Vũ như vậy đâu, đúng không?”
Trần Trắc phi thấy vẻ mặt của Tiêu Thần An thay đổi, hơi lo lắng đáp: “Không... ta không nói như vậy. Chẳng qua là ta cảm thấy, Công chúa quá vất vả cho nên muốn để Vương gia giúp đỡ Công chúa chia sẻ một chút.” Giọng nói của Trần Trắc phi rất nhỏ.
Tiêu Thần An lạnh mặt nói: “Sau này đừng để ta nghe thấy ngươi nói những lời như vậy nữa. Chúng ta có thể sống những ngày tháng an ổn ở Ninh Nam là nhờ cả vào A Vũ. Ngươi không biết cảm ơn thì thôi còn nói xấu sau lưng người khác. Nếu A Vũ đã phạt ngươi thì ngươi tự đi lĩnh phạt đi, lĩnh phạt xong thì trở về.”
Tiêu Thần An thản nhiên nói.
Lúc Tiêu Vũ thu được video đúng lúc nghe thấy cuộc nói chuyện nọ. Biểu hiện của Trần Trắc phi giống hệt những gì nàng nghĩ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận