Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 387: Nếu Như Tiêu Vũ Vẫn Mãi Không Trở Lại Thì Sao

.



Chương 387: Nếu Như Tiêu Vũ Vẫn Mãi Không Trở Lại Thì Sao
Lại thêm cả chuyện Dung Phi đúng là phái một số người đi tìm địa chỉ hiện tại của Tiêu Vũ.
Cho dù mọi người không cố ý để lộ tin tức thì cũng khó tránh khỏi chuyện không may để lộ một số manh mối.
Tiêu Tiên Nhi vốn nhạy bén, nghĩ tới nghĩ lui rồi xâu chuỗi mọi chuyện lại với nhau.
“Tóm lại chỉ có một lí do để giải thích cho chuyện này, đó chính là Tiêu Vũ xảy ra chuyện rồi! Mẫu phi, người có tin không, cho dù người không chăm heo thì Tiêu Vũ cũng sẽ không có khả năng đến tìm người gây sự!” Tiêu Tiên Nhi chắc chắn nói.
Trần Trắc phi trầm ngâm: “Ngươi nói cũng rất có lí, vừa rồi ngươi nói như vậy nhưng Tiểu Lâm Tử cũng không thật sự đi tìm Tiêu Vũ.”
“Tiên Nhi, ngươi giúp ta đi gặp phụ vương ngươi đi!” Trần Trắc phi tiếp tục nói.
Tiêu Tiên Nhi gật nhẹ đầu.
Tiểu Lâm Tử thấy Trần Trắc phi quay về thì giục: “Còn năm con heo nữa chưa có cho ăn đó!”
Trần Trắc phi ra vẻ khó xử nói: “Thật xin lỗi, Tiên Nhi đến tìm ta là vì vương gia nhà ta có chuyện cần ta đi một chuyến, lát nữa chúng ta quay về sẽ cho heo ăn tiếp.”
Tiểu Lâm Tử không nhịn được mà nói: “Công chúa nói chưa cho heo ăn xong thì không được đi đâu hết!”
Nhưng Trần Trắc phi và Tiêu Tiên Nhi căn bản không nể mặt Tiểu Lâm Tử, hai người cứ thế rời đi.
Tiểu Lâm Tử tức giận mà không có chỗ giải tỏa, hắn ta muốn ngăn họ lại nhưng không ngờ Trần Trắc phi lại trực tiếp đi về phía Tiểu Lâm Tử: “Làm gì vậy? Muốn xúc phạm ta sao?”
“Dù gì ta cũng là Trắc phi Nam An Vương hoàng tộc Tiêu thị, ngươi làm vậy là không cần đầu nữa sao?” Trần Trắc phi chất vấn.
Tiêu Tiên Nhi lập tức nói: “Bây giờ ngươi có thể đi nói cho Công chúa biết để Công chúa đến xử lý mẫu thân ta, nhưng ngươi không có quyền ngăn chúng ta rời khỏi đây!”
Tiểu Lâm Tử là một đứa nhỏ đơn thuần, hắn ta nào đã từng gặp phải trường hợp thế này đâu?
Hắn ta đứng ngẩn người ở đó nhìn hai người kia rời đi.
Chờ đến khi người đã đi xa rồi Tiểu Lâm Tử mới lấy lại tinh thần đi tìm Dung Phi bẩm báo.
Dung Phi lúc này cũng sứt đầu mẻ trán, một bên là phải xử lý mọi chuyện ở căn cứ như ngày thường, một bên lại phải âm thầm tìm Tiêu Vũ.
Còn phải giấu cả tin Tiêu Vũ mất tích nữa.
Tiểu Lâm Tử gấp gáp chạy đến: “Nương nương!”
Dung Phi nghe giọng hắn ta như vậy thì vội vàng hỏi: “Có chuyện gì mà lại vội vàng thế? Có tin tức của Công chúa sao?”
Tiểu Lâm Tử vội vàng lắc đầu: “Tạm thời vẫn chưa có tin tức gì của Công chúa, là chuyện của Trần Trắc phi.”
“Lúc trước Công chúa cho người theo dõi bà ta cho heo ăn, quét sạch chuồng heo nhưng bà ta lại đột nhiên không làm nữa, bây giờ Công chúa cũng không có ở đây, chúng ta làm sao bây giờ?” Tiểu Lâm Tử hỏi.
Dung Phi nghe xong nhíu mày.
Nếu là chuyện của những người khác thì nàng ấy vẫn có thể trực tiếp xử lý được.
Nhưng Trần Trắc phi này từ trước đã không đặt nàng ấy vào trong mắt, lời nàng ấy nói chắc chắn Trần Trắc phi sẽ không nghe, nếu mạnh tay…
Hiện tại Công chúa không có ở căn cứ ốc đảo, nếu xử lý quá mạnh tay thì lúc Công chúa quay về sẽ không dễ xử lý!
Lúc Dung Phi đang buồn phiền không biết nên làm gì với chuyện của Trần Trắc phi thì bà ta đã tìm được Tiêu Thần An.
“Vương gia, bây giờ không rõ tung tích của Tiêu Vũ, Dung Phi nắm giữ toàn bộ căn cứ ốc đảo, lúc trước ngươi nói căn cứ là của Tiêu Vũ thì cũng thôi đi, nhưng Dung Phi dựa vào đâu mà lại có thể cai quản toàn bộ căn cứ?” Trần Trắc phi khó chịu nói.
Trần Trắc phi nói xong thầm nghĩ Tiêu Vũ đúng là người không có đầu óc.
Thời điểm người ta bị lưu đày đều bo bo giữ mình, còn Tiêu Vũ lại mang theo sủng phi của phụ hoàng mình, sau khi đặt chân lên đất của hoàng tộc Tiêu thị lại xem trọng một nương nương ở hậu cung!
“Đây không phải là mẫu kê tư thần sao?” Trần Trắc phi làu bàu.
Tiêu Tiên Nhi lập tức nói: “Ta luôn cảm thấy từ này không đúng…”
Tiêu Thần An nhíu mày: “Tẫn kê tư thần.”
“Quan tâm nàng ta là mẫu kê hay tẫn kê làm gì, căn cứ này không nên rơi vào tay một nữ nhân, hoàng tộc Tiêu thị cũng đâu phải chết hết?” Trần Trắc phi trầm giọng nói.
Tiêu Thần An nghe xong nói: “Có lẽ Công chúa chỉ đi làm chuyện gì đó nên mới tạm thời không ở đây.”
“Nếu như Tiêu Vũ vẫn mãi không trở lại thì sao?” Trần Trắc phi nói.
Tiêu Thần An lên tiếng: “Người hiền lành như Công chúa chắc chắn sẽ được trời bảo vệ, nàng sẽ không sao.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận