Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 686: Làm Xáo Trộn Kế Hoạch

.



Chương 686: Làm Xáo Trộn Kế Hoạch
Mắt thấy bọn họ không địch lại bị bao vây.
Bát Hoàng tử cao giọng kêu: “Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không ra tay đi? Chẳng lẽ thật sự muốn Đại ca mất mạng hả?”
Đối với việc có ai đó âm thầm đi theo, trong lòng mọi người đều biết.
Vì vậy Bát Hoàng tử nhận định, những Hoàng tử khác đang nấp ở một nơi bí mật gần đây quan sát.
Cũng vào lúc này.
Một bóng đen từ đằng xa chạy nhanh tới, trong chốc lát đã đáp lên một mái hiên, giọng điệu ẻo lả kỳ lạ: “Ôi chao, sao lại có nhiều nam nhân thối tới đây như vậy, ta chỉ thích uống máu mỹ nhân! Loạn tiễn bắn chết mấy kẻ này đi!”
Đây chính là trại chủ Cửu Động trại Kim Ô.
Tiêu Vũ quan sát nam tử một thân áo choàng đen kia một chút, xùy một tiếng. Trang phục và tác phong của tên này đúng là kỳ lạ.
Còn uống máu nữ nhân!
Sớm muộn gì nàng cũng sẽ khiến tên này biết, không dễ chọc nhất chính là nữ nhân.
Võ Vương lạnh giọng nói: “Ai làm người đó chịu, Bát đệ, ta bảo vệ ngươi ra ngoài! Không cần liên lụy tới các huynh đệ các!”
Ai ngờ.
Vào lúc này.
Một cái bóng xẹt qua. Chờ lúc mọi người nhìn rõ, là Ngụy Ngọc Lâm đứng trên một ngọn cây.
Dưới ánh trăng, Ngụy Ngọc Lâm một thân áo tím giống như thần tiên hạ phàm.
“Ôi chao, mỹ nhân!” Kim Ô cảm thán.
“Hả? Đáng tiếc! Là một nam nhân, ta còn tưởng là nữ nhân đấy!” Kim Ô tỏ vẻ tiếc nuối.
Tiêu Vũ không nhịn được nhìn về phía Ngụy Ngọc Lâm.
Tầm nhìn chỗ này của nàng không phải tốt bình thường.
Từ chỗ này có thể nhìn thấy mỗi người rõ ràng.
Khuôn mặt Ngụy Ngọc Lâm lạnh lùng, giống như hắn vốn dĩ không hiểu sự châm chọc của Kim Ô.
Trên thực tế, bởi vì gương mặt này mà từ nhỏ hắn đã bị châm biếm không ít nên đã quen từ lâu.
Võ Vương cũng không ngờ rằng Ngụy Ngọc Lâm mà mình coi thường nhất lại ra tay giúp đỡ, vì vậy hắn ta hỏi: “Tứ đệ, ngươi... vì sao làm vậy?”
Ngụy Ngọc Lâm nhìn về phía Võ Vương: “Năm ta mười tuổi bị người khác đẩy xuống hồ, là hoàng huynh vớt ta lên.”
Võ Vương kinh ngạc, hắn ta cũng mơ hồ nhớ ra có chuyện như vậy.
Hồ nước kia không làm người ta chết đuối được, nhưng nước bùn rất nhiều, Ngụy Ngọc Lâm ở trong nước bùn nửa bước cũng khó đi.
Sau khi hắn ta vớt Ngụy Ngọc Lâm lên còn giễu cợt hắn vài câu, có lẽ là mấy câu như hắn thật vô dụng các thứ.
Tiêu Vũ đưa tay sờ cằm, đăm chiêu. Ngụy Ngọc Lâm đã ra tay rồi, đối tác như nàng không có khả năng không ra tay.
Nhưng nàng có lợi hại hơn nữa cũng không dám chủ quan.
Trong không gian còn có Tô Lệ Nương, sử dụng chức năng dịch chuyển của không gian nhiều lần nhất định không thực tế.
Vậy cũng chỉ có thể... không đi đường bình thường, sáng lập một con đường mới thôi.
Nghĩ vậy, Tiêu Vũ lập tức đưa mắt nhìn đám Nhị sư huynh.
Nhị sư huynh trong không gian của Tiêu Vũ, bây giờ cũng đã sinh sôi nảy nở ra số lượng nhất định rồi.
Chủ yếu nhất là đám Nhị sư huynh ban đầu chính là lợn rừng da dày thịt béo thuần túy.
Bởi vì độ tuổi của đám Nhị sư huynh nuôi ban đầu quá lớn, thịt không ngon nên sau này Tiêu Vũ đã để lại đám Nhị sư huynh này ở trong không gian.
Dùng để làm heo đực lai giống.
Như vậy cho dù là heo nhà, dưới sự pha trộn với Nhị sư huynh, con cháu cũng có thể thay đổi.
Hiện tại là lúc đám Nhị sư huynh ban đầu thể hiện thân thủ.
Nghĩ vậy, Tiêu Vũ đã đến bên cạnh chuồng heo.
Nàng nhìn những con lợn rừng màu đen hoặc nâu kia nói: “Các ngươi ở trong không gian của ta ăn nhờ ở đậu cũng được một khoảng thời gian rồi, hôm nay chính là thời điểm các người thể hiện thân thủ.”
“Nếu các ngươi còn muốn trở lại không gian này của ta ăn no uống say, trải qua cuộc sống dưỡng lão, vậy thì ra sức một chút, gặp người thì húc cho ta!” Tiêu Vũ căn dặn.
Trong đám heo này có không ít con đã mọc răng nanh rất dài, nói là heo nhưng rõ ràng sức chiến đấu hơn xa heo bình thường.
Tiêu Vũ tìm một nơi thả đám Nhị sư huynh ra.
Cùng lúc đó, tên Kim Ô kia cũng thả một con bạch hổ con ngươi dựng ngược ra.
Con hổ kia cao lớn dũng mãnh, lúc đi trên đường cực kỳ khí thế.
Tiêu Vũ thả ra tổng cộng hai ngàn con lợn rừng bao gồm đám Nhị sư huynh ban đầu ở bên trong!
Đây chính là toàn bộ lợn rừng trưởng thành trong không gian của Tiêu Vũ.
Hai ngàn con lợn rừng trông có vẻ không nhiều lắm.
Nhưng sơn phỉ trong Bàn Sơn động này cũng chỉ hơn một ngàn người!

Bạn cần đăng nhập để bình luận