Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 393: Còn Sờ Ta

.



Chương 393: Còn Sờ Ta
Tiêu Vũ hận bản thân không biết phân thân, lúc trước nàng nên phân ra thành hai Tiêu Vũ để đi hóng chuyện mới đúng, bên này không thể bỏ qua, bên kia cũng không thể bỏ lỡ!
Chỉ tiếc hiện tại nàng đã bỏ qua chuyện xảy ra giữa Thẩm Hàn Thu và Vũ Văn Thành, hiện tại chỉ còn kết quả cuối là Thẩm Hàn Thu truy sát Vũ Văn Thành.
Giờ phút này Tiêu Vũ đã hiểu rõ một đạo lí.
Đó chính là gấu không thể hai tay bắt hai con cá được!
Một người không thể hóng hai chuyện.
Thật là đáng tiếc.
Tiêu Vũ chỉ tiếc hận trong chốc lát rồi tiếp tục xem, mặc dù vừa rồi nàng không được xem những mốc quan trọng nhưng đó cũng chỉ là những thứ râu ria bên ngoài mà thôi.
Chuyện náo nhiệt, đặc sắc nhất còn chưa bắt đầu đâu.
Vũ Văn Thành nghe xong lập tức bối rối: “Ngươi ngậm máu phun người! Ta chỉ là say rượu nên mới muốn thân thiết hơn với ngươi mà thôi, thế nên ta mới mời ngươi nghỉ ngơi cùng với ta!”
“Ngươi người này sao lại có tư tưởng xấu xa như vậy chứ, hai chúng ta đều là nam nhân, tại sao ta lại có thể có suy nghĩ đó với ngươi được?” Vũ Văn Thành lập tức phản bác.
Sắc mặt Thẩm Hàn Thu chuyển thành màu xanh xám: “Nếu như ngươi không có suy nghĩ khác gì với ta thì sao ngươi lại cởi y phục của ta, còn…”
“Còn...” Thẩm Hàn Thu còn một số lời chưa nói ra.
Hắn ta chưa từng nghĩ đến chuyện kỳ quặc như vậy sẽ xảy ra trên người hắn ta, nhưng trên thực tế nó đã xảy ra rồi.
“Còn cái gì?” Có người truy hỏi.
Người này là một nhi tử khác của Vũ Văn Phong, người thuộc mẫu tộc của Vũ Văn Ngọc, đương nhiên lúc này muốn gây thêm phiền phức cho Vũ Văn Thành rồi.
Thẩm Hàn Thu cắn răng: “Còn... còn sờ ta!”
Nói xong câu này, Thẩm Hàn Thu nhắm chặt mắt lại, tựa như hắn ta không dám nhìn thấy biểu cảm của mọi người vậy.
Tiêu Vũ ở trong không gian không hề kiêng kị mà cười thành tiếng.
Ha ha hô hô hô!
Việc này quả thật càng ngày càng quá đáng, càng không hợp thói thường mà!
Vậy mà Vũ Văn Thành lại muốn sờ Thẩm Hàn Thu!
Chậc, không bàn đến những thứ khác, trên người Thẩm Hàn Thu có vài phần khí khái nam tử, vẻ ngoài cũng không tầm thường, coi như là một công tử tuấn tú.
Trước kia Vũ Văn Thành từng vụng trộm nuôi nam sủng ở trong phủ, chắc hẳn hiện nay số nam sủng kia không thỏa mãn được dục vọng biến thái sâu trong nội tâm Vũ Văn Thành rồi nhỉ?
Suy cho cùng đối với Vũ Văn Thành mà nói, thứ hắn ta muốn không phải là những nữ tử yếu đuối đến bất năng không thể bảo vệ mình ở nam phong quán.
Trong lòng ai mà không có một linh hồn yếu đuối chứ? Hắn ta còn muốn làm người yếu đuối được người khác bảo vệ kia kìa.
Đương nhiên, tên Vũ Văn Thành cũng coi như là thiếu cái gì thì hướng về cái đấy.
Đến ngay cả bản thân Vũ Văn Thành cũng không thể nói rõ, mình bắt đầu thay đổi từ khi nào, tóm lại, khi có kiểu thay đổi này, hắn ta đã không thể khống chế nữa.
Khi mới bắt đầu hắn ta còn cố kiềm chế. Nhưng dần dần, dục vọng trong nội tâm đã khống chế hắn ta.
Cũng bởi thân phận Thái tử cho hắn ta đủ quyền thế, người bên cạnh dám hận hắn ta nhưng không dám nói. Thế nên thời gian dài rồi, Vũ Văn Thành cảm thấy bản thân muốn nhúng chàm nam tử nào trong thiên hạ này đều được!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, người như Vũ Văn Thành tuy rằng có thể vừa ý Thẩm Hàn Thu những hắn ta sẽ không thích kiểu người như Ngụy Ngọc Lâm.
Ai bảo tuy rằng Ngụy Ngọc Lâm khôi ngô đến lạ, nhưng đối với người ngoài mà nói hắn cũng là một người ốm yếu đi một bước cũng phải thở gấp hai tiếng. Kiểu người mà Vũ Văn Thành thích chính là kiểu rắn rỏi như Thẩm Hàn Thu!
Mọi người nghe thấy Thẩm Hàn Thu nói vậy đều cảm thấy vô cùng quá mức y như Tiêu Vũ.
Vũ Văn Thành cãi lại: “Thẩm Hàn Thu, ngươi đừng có mà ngậm máu phun người, với lại tư tưởng của ngươi cũng quá bẩn thỉu rồi đấy!”
“Đấy là bổn Thái tử quý người tài nên muốn mới thân thiết với ngươi, chỉ là say rượu thất lễ mà thôi! Ngươi chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này mình ám sát bổn Thái tử! Quả thực là hết sức vô lý!” Vũ Văn Thành tức giận nói.
Cho dù Vũ Văn Thành có thích Thẩm Hàn Thu đến đâu đi chăng nữa, thì dưới tình huống này, Vũ Văn Thành cũng sẽ không bảo vệ Thẩm Hàn Thu.
Thẩm Hàn Thu lạnh mặt nói: “Ta đã từng nhấn mạnh với điện hạ ta là Thẩm Hàn Thu! Nhưng điện hạ ngài nói là, ngài chính là muốn tìm ta!”
“Ngài còn nói, ngài ngưỡng mộ ta đã lâu!” Thẩm Hàn Thu liên tục cười lạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận