Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 310: Mang Một Ít Đặc Sản

.



Chương 310: Mang Một Ít Đặc Sản
Hơn nữa nàng đã phát hiện từ lâu rồi, trong quá trình nàng sử dụng không gian hết lần này tới lần khác, không gian sẽ thích ứng với nhu cầu của nàng chậm rãi thăng cấp phát triển.
Nếu nàng chỉ muốn che giấu thì không gian cũng sẽ không thăng cấp. Hơn nữa cho dù có thăng cấp thì cũng vô dụng. Nàng cũng đâu thể một mình trông coi một không gian heo huynh mà sống đúng không?
Ngọc Tần cũng đã nhận ra Công chúa hiện tại và Công chúa trong quá khứ có sự khác biệt rất lớn, tính cách đã xảy ra một ít thay đổi, trên người cũng có thêm rất nhiều bí mật.
Có điều Ngọc Tần tỏ vẻ thấu hiểu sự thay đổi của Tiêu Vũ.
Đừng nói là Tiêu Vũ, chẳng phải cả tính cách của nàng ấy cũng đã xảy ra thay đổi hay sao?
Lúc trước nàng ấy được bệ hạ che chở, giống như một đóa hoa trắng được nuôi dưỡng trong thâm cung, không đi trêu chọc ai, cũng không ai đến trêu chọc nàng ấy.
Nàng ấy tự mình nở rộ một cách nhàn nhã. Thế nhưng bệ hạ đa băng hà, nàng ấy nhất định phải trở nên mạnh mẽ, khiến bản thân mọc gai, như vậy mới có thể đâm kẻ thù đã hại bệ hạ!
Những gì một người đã trải qua sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tính cách của người đó.
Lấy nấm tới bờ sông rửa sạch, Tiêu Vũ nhìn nước sông, trong lòng hơi động, lại hút thẳng một ít nước sông vào trong không gian.
Nàng đã đào mấy cái hố ở trong không gian từ trước, muốn tạo ra mấy cái hồ nhân tạo.
Lần này thứ Tiêu Vũ muốn không chỉ là nước, linh tuyền của nàng vốn đã cuồn cuộn không dứt nên không thể nào thiếu nước được.
Thứ nàng cần chính là tôm cá trong nước. Tiêu Vũ cũng không muốn sau này phải ăn thịt lợn rừng mỗi ngày.
Ở Ninh Nam không có tôm cá để ăn, nàng phải đưa vào một vài chủng loại mới.
Đương nhiên, chỗ như Ninh Nam cũng hoàn toàn không lo hiện tượng xâm lấn*. Có thể sống tiếp trong môi trường như vậy cũng có thể gọi là chọn lọc tự nhiên rồi.
(*Chỉ việc đưa một loài ở nơi khác đến nhưng không kiểm soát được dẫn đến việc loài này phá hủy hệ sinh thái ở nơi đó. Ninh Nam là nơi có môi trường khắc nghiệt nên động vật ở đó để thích nghi với môi trường đã phát triển mạnh hơn.)
Lúc Tiêu Vũ thu nước sông thì sẵn tiện bắt một ít tôm cá.
Đối với những người khác, có lẽ bắt cá tôm còn phải dùng sức mạnh, nhưng đối với Tiêu Vũ thì chỉ cần khống chế dòng nước vào trong không gian, sau đó ở trong không gian có thể khống chế đống tôm cá này rồi.
Nàng lấy một ít tôm cá ra, lại lấy một túi nguyên liệu nướng cá, còn có khay giấy bạc.
Chẳng bao lâu sau, hương vị cá nướng đã lan tỏa mười dặm.
Cá rất nhiều, Tiêu Vũ cũng không keo kiệt, về phần khay giấy bạc Tiêu Vũ cũng đem ra chia.
Có điều nàng vẫn căn dặn một câu: “Khay giấy bạc này nên dùng ít đi một chút, dùng một cái là bớt một cái, dùng xong chà rửa rồi giao lại cho ta.”
Nồi sắt cũng có thể làm cá nướng, nhưng không ngon như làm bằng loại khay giấy bạc này. Nếu không thì nhất định Tiêu Vũ sẽ dùng nồi sắt để làm.
Bây giờ nàng không bao giờ thiếu nồi sắt nữa! Nàng nguyện gọi mình là nhà giàu nồi sắt.
Hương vị cá nướng tươi thơm ngon, lại kết hợp với bánh bột ngô không biết Tiêu Vũ đã mua ở đâu từ trước, có thể khiến người ta thấy ngon tới mức mơ hồ.
Bây giờ mọi người đều rất sẵn lòng ra ngoài làm việc với Tiêu Vũ.
Mỗi lần đi theo Công chúa “đi công tác” đều có thể mở mang tầm mắt, hơn nữa còn có thể béo lên một vòng, hoàn toàn không hề cảm thấy vất vả!
Ngọc Tần ăn cá nướng, không nhịn được nói: “Công chúa, con cá này thật là thơm.”
Tiêu Vũ thở dài một hơi: “Đáng tiếc, gia vị làm cá không có nhiều.”
Nếu có thể tự động bổ sung hàng giống bún ốc thì tốt biết bao nhiêu!
Tuy rằng bún ốc ngon, nhưng ăn mỗi ngày cũng cảm thấy miệng mình bị ướp luôn rồi. Mọi người cũng cảm thấy bị kích thích.
Ngọc Tần nói: “Mùi này, hẳn là dùng một ít dược liệu và bột thịt gà để làm, đợi thu xếp xong ta có thể nghiên cứu, cố gắng làm ra hương vị tương tự!”
Tiêu Vũ nghe vậy thì nhìn về phía Ngọc Tần: “Ngươi biết nấu cơm sao?”
Ngọc Tần nhẹ gật đầu: “Biết!”
Tiêu Vũ còn tưởng rằng Ngọc Tần chỉ biết nấu canh nấm, không ngờ rằng nàng ấy còn có thể nghiên cứu mỹ thực.
Tiêu Vũ lập tức cảm thấy mình đã cứu đúng người rồi.
Nàng phải thừa nhận bản thân vẫn rất thích ăn thức ăn ngon mới lạ. Nếu không phải ngự trù trong hoàng cung không tiện đóng gói, nàng thậm chí muốn xách ngự trù về rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận