Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 464: Thích Là Chuyện Đã Từng Rồi

.



Chương 464: Thích Là Chuyện Đã Từng Rồi
Hơn nữa Tiêu Vũ còn có một loại cảm giác, nhất định có người đã âm thầm gây trở ngại trong chuyện này của mình và Thẩm Hàn Thu!
Con người nàng không thích cảm giác bị người khác lừa gạt, bị người khác sỉ nhục chỉ số thông minh này, nàng muốn biết rõ ràng chuyện này cũng không có gì kỳ lạ.
“Ngươi cũng đừng vội phủ nhận, cô nương thích đại nhân của ta rất nhiều! Có điều đại nhân nhà ta... đã từng động lòng với vị kia.” Triệu Kiếm thấp giọng nói.
Tiêu Vũ lập tức bảo: “Không phải chứ? Đại nhân nhà ngươi thích Tiêu Vũ? Nếu hắn ta thích Tiêu Vũ thì có thể đuổi cùng giết tận Tiêu Vũ sao?”
Triệu Kiếm nghi hoặc nhìn Tiêu Vũ hỏi: “Làm sao ngươi biết đại nhân nhà ta đuổi cùng giết tận Tiêu Vũ?”
Tiêu Vũ nghĩ thầm trong lòng, bây giờ thiết lập nhân vật của mình hẳn là không biết những chuyện xảy ra ở Thịnh Kinh.
Vì vậy Tiêu Vũ vội vàng nói: “Không phải hắn ta đã mang theo Chân Pháp đạo trưởng tới đây muốn nghiền xương Tiêu Vũ thành tro sao?”
Triệu Kiếm cũng lấy lại tinh thần.
Nếu nói là đại nhân mình cũng không muốn nghiền xương Tiêu Vũ thành tro thì trái lại sẽ biến đại nhân thành chủ đề tán gẫu trong miệng của người ta, vì vậy hắn ta nói: “Thích là chuyện đã từng rồi!”
“Vậy cái thích của đại nhân nhà ngươi đúng là dễ thay đổi, hắn ta thích Tiêu Vũ như vậy, sao lại nghe lệnh của bệ hạ hiện tại? Chuyện này nếu đứng ở góc độ của Tiêu Vũ mà xem thì chắc Thẩm đại nhân chính là phản quân nhỉ?” Tiêu Vũ thuận miệng hỏi.
Triệu Kiếm khẽ hừ một tiếng: “Ngươi biết cái gì chứ? Đúng là đại nhân nhà ta từng thích Tiêu Vũ, nhưng Tiêu Vũ vốn dĩ không xứng được đại nhân nhà ta thích! Nàng ta vậy mà suýt chút nữa đã gài bẫy đại nhân nhà ta.”
Tiêu Vũ hỏi: “Ồ, còn có chuyện này sao?”
“Mau nói đi.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Triệu Kiếm nói tiếp: “Ngươi còn bảo mình không thích đại nhân nhà ta, không thích thì có thể nghe ngóng rõ ràng như vậy sao?”
Bây giờ Tiêu Vũ khó lòng giãi bày, vì vậy nàng bảo: “Ta hiếu kỳ không được hả?”
Triệu Kiếm tiếp tục nói: “Nghe nói, đại nhân nhà ta chịu rất nhiều cực khổ, cuối cùng cũng trở thành thị vệ hoàng cung, sau đó đi gặp Công chúa. Nhưng Công chúa nói, kêu đại nhân nhà ta làm một chuyện cho nàng ta, làm xong sẽ tốt với đại nhân nhà ta.”
“Nàng ta kêu đại nhân nhà ta đi ám sát một người.” Triệu Kiếm nói.
Tiêu Vũ rất khó hiểu: “Giết ai?”
Trong ấn tượng của nàng, tuy rằng Tiêu Vũ tiền nhiệm hơi ngang ngược càn rỡ một chút nhưng vẫn rất kính sợ sinh mạng, vốn dĩ sẽ không dễ dàng muốn mạng người, chưa kể đến việc kêu người ta đi ám sát!
“Chuyện này không quan trọng, quan trọng là đại nhân nhà ta đi thật. Có điều không thành công, bị người ta phát hiện. Người nọ mang theo đại nhân nhà ta đi gặp Công chúa, chất vấn Công chúa có phải chuyện này là Công chúa làm không. Công chúa nói mình vốn dĩ không quen biết tiện nô này. Sau đó đại nhân nhà ta may mắn thoát được một mạng, còn muốn đi gặp Công chúa, Công chúa làm sao cũng không chịu gặp đại nhân nhà ta nữa, còn đưa đại nhân nhà ta đến tịnh thân phòng, nói nếu đại nhân nhà ta muốn gặp nàng ta thì tịnh thân trước đi.”
“Chuyện này còn chưa xong, lúc đại nhân nhà ta đã chuẩn bị tịnh thân luôn rồi thì lại âm thầm nghe được Công chúa phái người tới căn dặn, kêu thái giám tịnh thân ra tay tàn nhẫn một chút, đừng để cho đại nhân nhà ta được sống!” Triệu Kiếm nói đến đây thì trở nên tức giận bất bình.
“Ngươi nói xem, đổi lại là ngươi thì có thể vì yêu sinh hận hay không!” Triệu Kiếm hỏi.
Tiêu Vũ khẽ gật đầu: “Nếu là ta, quả thật cũng sẽ vì yêu sinh hận.”
Đừng nói yêu hay không yêu nữa, nàng vốn dĩ không yêu tên Vũ Văn Thành kia, vậy mà khi Vũ Văn Thành phản bội nàng nàng còn muốn giết chết hắn ta.
Tuy rằng Vũ Văn Thành không chết, nhưng đó chẳng phải là vì nàng không đành lòng giết Vũ Văn Thành, mà là vì nàng cảm thấy bây giờ hắn ta đã sống không bằng chết rồi.
Trên thực tế đúng là như thế, tình trạng hiện tại của Vũ Văn Thành còn không bằng chết.
Hơn nữa Vũ Văn Thành đã dùng thuốc quá liều, tuổi thọ của hắn ta cũng sẽ không lâu dài.
Trông thì có vẻ chuyện này rất hợp tình hợp lý, không hề có sơ hở. Nhưng vấn đề là nàng chưa từng làm những chuyện này! Nàng vốn dĩ cũng không biết Thẩm Hàn Thu!
Hiện tại Tiêu Vũ cực kỳ cạn lời. Đúng là bô cứt nào cũng đổ lên người nàng mà!
Tiêu Vũ theo bản năng hỏi: “Liệu có phải trong chuyện này có hiểu lầm gì không?”
Triệu Kiếm nhìn về phía Tiêu Vũ: “Hiểu lầm? Trong chuyện này có thể có hiểu lầm gì! Đại nhân nhà ta suýt chút nữa đã mất mạng rồi đó!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận