Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 866: Hoa Hòe Hoa Sói

.



Chương 866: Hoa Hòe Hoa Sói
Hình như Phong Hải chủ có hơi bất ngờ, nói: “Ta thấy tuổi của cô nương cũng không còn nhỏ, thông thường mà nói với độ tuổi của cô nương nếu đã đính hôn thì sẽ nhanh chóng thành thân rồi, có biến cố gì xảy ra trong đó hay sao?”
“Ta hỏi điều này không có ý gì, chỉ là…”
Phong Hải chủ nói: “Hôm nay ngươi cứu ta, nữ tử các ngươi coi trọng nhất là danh tiết, ta biết ngươi độ khí cho ta là vì cứu ta, ta không thể để điều này ảnh hưởng tới nhân duyên của ngươi.”
“Nếu như ngươi đồng ý, ta rất thích ngươi, ta có thể chịu trách nhiệm.” Phong Hải chủ kiên định nói.
Tiêu Vũ có chút sững sờ.
Nàng chỉ cảm thấy bên tai có tiếng gì đó ong ong.
Thiết Sơn chỉ cảm thấy trước mắt mình là một mảng xanh biếc, đây là cỏ trên đầu công tử nhà mình đó sao?*
*Ý nói Ngụy Ngọc Lâm bị cắm sừng.
Không được, hắn ta tuyệt đối không thể mặc cho chuyện này tiếp tục phát triển.
Nếu không… nếu điện hạ thực sự bị cắm sừng, hắn ta thân là một người ta theo Công chúa, hắn ta dám đảm bảo sau này cổ của mình cũng sẽ xanh.
Nhưng chưa đợi Thiết Sơn kịp thời mở miệng.
Tiêu Vũ đã nói: “Cái đó, chuyện ngươi nói đó, thực ra không quan trọng, ngươi không phải người đầu tiên mà ta cứu, cũng không phải người cuối cùng.”
Lời Tiêu Vũ nói là thật.
Thân là một lính đặc chủng.
Trừ những nhiệm vụ lạ lùng, đối với Tiêu Vũ mà nói, cứu người là một việc thần thánh, không liên quan đến giới tính.
Hơn nữa, nếu hô hấp nhân tạo cũng muốn người ta chịu trách nhiệm, vậy những nhân viên y tế kia phải làm sao?
Phong Hải chủ nói: “Như vậy à, vậy ta làm cách nào để báo đáp ơn cứu mạng của ngươi?”
“Thường nói, không có gì báo đáp chỉ đành lấy thân báo đáp.” Khi Phong Hải chủ cười lên, trong đôi mắt hồ ly mang theo hoa đào.
Cuối cùng Thiết Sơn cũng không nhịn được: “Tiêu cô nương, điện hạ nhà ta còn đang chờ người đấy!”
“Điện hạ? Là Thái tử điện hạ của Ngụy quốc sao? Thái tử điện hạ của Ngụy quốc… không phải có hôn ước với Tiêu Công chúa à?” Hải Nô tiếp chuyện.
Bên cạnh có người nói: “Tiêu….Tiêu cô nương xinh đẹp như vậy, không lẽ là làm nha hoàn bồi gả?”
“Hay là Thái tử điện hạ của Ngụy quốc có ý đồ bất chính với nàng?”
Thiết Sơn sắp tức điên rồi.
Vốn bình thường đã không phải là người có đầu óc, lúc này có thể nổ tung tức thì.
Tiêu Vũ không muốn thấy nhân mã hai bên cãi nhau.
Hơn nữa… quả thực nàng cũng không muốn trêu ghẹo đào hoa.
Một mình Ngụy Ngọc Lâm bám lấy nàng đã đối phó không xuể rồi, nếu như có thêm một nam hồ ly quỷ kế đa đoan vô cùng nhiệt tình. Vậy nói không chừng sau này nàng sẽ rơi xuống kết cục giống như lão phụ thân của mình… tuổi trẻ chết sớm mất!
Tiêu Vũ suy nghĩ một lát, rồi nhìn Phong Hải chủ nói: “Ta và Thái tử Ngụy quốc đứng là có một chút vướng mắc tình cảm.”
“Nhưng mà, Phong Hải chủ nếu như ngươi thực sự muốn báo đáp ta thì không cần lấy thân báo đáp. Hay là ngươi theo ta lên bờ, thương lượng chuyện quy thuận triều đình.”
“Yên tâm, nếu như ngươi quy thuận triều đình là muốn cùng ngươi hợp tác đánh lại giặc Oa. Chỉ cần các ngươi không làm tổn thương người vô tội trên biển, thì các ngươi vẫn có sự tự do tuyệt đối.” Tiêu Vũ nói tiếp.
Phong Hải chủ nói: “Chuyện này để ta nghĩ thêm.”
Sau khi bữa tiệc kết thúc.
Thiết Sơn đáng thương tìm đến Tiêu Vũ.
“Công chúa điện hạ, Công chúa cô nãi nãi….ta khấu đầu với người!” Thiết Sơn nói xong rồi thì muốn quỳ xuống khấu đầu.
Tiêu Vũ hỏi: “Ngươi làm cái gì vậy?”
Nói xong khuôn mặt của Tiêu Vũ trở nên lạnh lùng: “Chuyện hôm nay ngươi nhiều lời ta còn chưa giận ngươi đâu! Ngươi còn muốn thế nào?”
Thiết Sơn vội nói: “Chuyện của cô nãi nãi người đương nhiên là ta không dám nhiều lời, nhưng ta lo lắng cho cái đầu trên vai mình! Nếu như cô nãi nãi người thực sự thành đôi với người nào đó ở trước mặt ta, thì điện hạ nhà ta… đương nhiên sẽ không nỡ tức giận với Công chúa.”
“Nhưng ta sẽ gặp xui xẻo đó.” Giọng điệu của Thiết Sơn tràn đầy sự tủi thân.
Vốn Tiêu Vũ cũng không có ý thực sự tức giận với Thiết Sơn.
Bên cạnh nàng có không ít người ngốc nghếch. Tuy đám ngốc này làm việc luôn chọc cho người ta tức giận, nhưng quý ở chỗ họ rất chân thành.
Như Hắc Phong vậy, luôn làm ra một số việc ngu ngốc khiến người ta khó mà hiểu được, nhưng khi thực sự đối mặt với kẻ địch, nàng không chút nghi ngờ nào rằng Hắc Phong sẽ đứng chắn trước mặt nàng.
Thiết Sơn cũng là một người như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận