Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 718: Tiểu Hồ Ly

.



Chương 718: Tiểu Hồ Ly
Không nói cái khác, chỉ nói dạo này trong không gian, đám thỏ đã trở thành tai họa rồi!
Tiêu Vũ suy nghĩ, liệu có thể đưa con gì vào áp chế đám thỏ được hay không!
Lúc mới bắt đầu Tiêu Vũ chỉ nuôi một cặp thỏ con trong không gian, nhưng ai biết năng lực sinh sản của bọn thỏ này quá đáng sợ, chỉ trong vòng một năm, ngay trong không gian của Tiêu Vũ, chúng nó đã sinh ra một gia tộc thật lớn.
Lúc trước trong không gian của Tiêu Vũ xuất hiện nạn chim, Tiêu Vũ còn có thể thả chim ra bên ngoài để giảm bớt áp lực không gian.
Nhưng thỏ... thỏ sẽ không kết bè kết đội để hành động, hơn nữa còn hay đào hang, nếu Tiêu Vũ muốn đưa chúng nó ra ngoài không gian, cần phải tiêu hao rất nhiều tinh thần lực.
Nhưng nếu mặc kệ?
Mặc kệ cũng không được, mặc kệ thì bãi cỏ trong không gian sẽ bị đào thành đủ loại lỗ.
Vì vậy Tiêu Vũ quyết định tìm chút thiên địch của loài thỏ mang vào trong không gian.
Thiên địch ấy à, Tiêu Vũ suy nghĩ một chút, rắn chắc chắn ăn thỏ, nhưng tha thứ cho nàng, nàng thật sự rất ghét loại sinh vật máu lạnh này.
Chỉ vừa nghĩ đến sau này trong không gian của mình sẽ sinh sôi nảy nở vô số rắn, Tiêu Vũ đã không nhịn được mà rùng mình! Kiên quyết từ chối!
Vậy thì chim ưng và hồ ly chính là lựa chọn hàng đầu.
Sau khi có mục tiêu, Tiêu Vũ lập tức quyết định hành động.
Nàng cưỡi Đặc Năng Lạp đi sâu vào khu vực săn bắn, cẩn thận tìm kiếm.
Quả nhiên, Tiêu Vũ đã tìm được thấy một con hồ ly... Nhìn tiểu hồ ly lông đỏ ở trước mắt, Tiêu Vũ cầm lấy mũi tên, nhưng chỉ mới khoa tay múa chân một chút, Tiêu Vũ lại từ bỏ.
Nàng muốn bắt sống cơ!
Vì thế Tiêu Vũ lấy ra một con thỏ từ trong không gian, ném về phía trước.
Tiểu hồ ly thấy thế lập tức nhào tới.
Hình như tiểu hồ ly không sợ người.
Tiêu Vũ xuống ngựa, trong tay cầm một ít nước linh tuyền: “Có phải thịt thỏ rất ngon đúng không, ăn no rồi thì uống chút nước nào.”
Tiểu hồ ly vào đời chưa lâu, chỉ cảm thấy con thỏ này là con thỏ béo nhất mà mình từng ăn.
Hơn nữa nước linh tuyền trong tay Tiêu Vũ, đối với nó cũng cực kỳ hấp dẫn, nó biết đó là thứ tốt!
Thấy tiểu hồ ly chần chờ, thử thăm dò tiếp cận mình.
Tiêu Vũ biết ngay, hồ ly có linh tính!
Vì vậy Tiêu Vũ lập tức nói: “Tiểu hồ ly, ngươi xem ngươi kìa, đi săn ở nơi hoang dã này rất khó khăn đúng không? Ta đây đang tuyển dụng nhân viên công vụ, bao ăn bao uống, còn có thể tu luyện thành tiên, ngươi có muốn suy xét một chút không?”
Nói xong Tiêu Vũ khẽ động suy nghĩ, mang theo tiểu hồ ly vào trong không gian của mình.
Lúc tiểu hồ ly vừa vào không gian thì hơi sợ hãi.
Nhưng rất nhanh sau đó... Tiểu hồ ly đã nhận ra, thỏ! Nơi này có rất nhiều thỏ!
Nhưng chẳng đợi tiểu hồ ly kịp sung sướng, Tiêu Vũ đã mang tiểu hồ ly ra ngoài.
Lần này tiểu hồ ly đã bắt đầu giống như một con mèo, đến bên người Tiêu Vũ cọ cọ ống quần của Tiêu Vũ.
Nó đã biết người ở trước mắt mình là một người tốt!
“Ngươi nhìn thấy chưa, nếu ngươi bằng lòng, vậy trở về hỏi lão hồ ly nhà ngươi một chút, xem có muốn cùng ngươi đi làm nhân viên công vụ hay không.” Tiêu Vũ cười híp mắt.
Bắt thỏ trong không gian của mình, cũng giống như nhân viên công vụ.
Không lo mùa đông chết cóng, không lo ăn không đủ no!
Tiểu hồ ly lập tức chạy vèo đi.
Điều này làm cho Tiêu Vũ có chút lo lắng, thằng nhãi này... có thể nghe hiểu lời mình nói sao? Có thể tiếp thu được tinh túy của chiếc bánh mà mình vẽ ra không?
Nhưng rất nhanh, Tiêu Vũ lập tức thấy yên tâm.
Bởi vì chẳng bao lâu sau đã có hai mươi mấy con hồ ly, dưới sự dẫn dắt của tiểu hồ ly xuất hiện ở trước mặt Tiêu Vũ.
Sau khi Tiêu Vũ quan sát thấy bốn phía không có ai, lập tức thu nhóm hồ ly vào không gian.
Ngay khi đám hồ ly tiến vào không gian, chúng nó bắt đầu hò reo.
Tiêu Vũ rất thích con tiểu hồ ly lúc đầu, vì thế ôm tiểu hồ ly vào trong lòng, vuốt ve lớp lông bóng loáng màu đỏ của tiểu hồ ly.

Bạn cần đăng nhập để bình luận