Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 566: Nắm Tay Cùng Nhau Xây Dựng Tương Lai Tốt Đẹp

.



Chương 566: Nắm Tay Cùng Nhau Xây Dựng Tương Lai Tốt Đẹp
Tiêu Vũ rút tay về, tiếp tục nói: “Nào, đọc theo ta, quân vương cô độc cuối cùng rồi sẽ đạt được vương quyền bá nghiệp! Người thông minh không rơi vào bể tình!”
Ngụy Ngọc Lâm đau lòng nhìn Tiêu Vũ: “Là vì chuyện của Vũ Văn Thành nên Công chúa mới biến thành như vậy đúng không?”
Tiêu Vũ nghĩ tới Vũ Văn Thành thì hơi bị buồn nôn: “Buồn cười! Dĩ nhiên không phải. Chỉ là nhắc tới Vũ Văn Thành, ngươi hãy chú ý Vũ Văn Thành một chút, chẳng bao lâu sau tên này sẽ quay về Thịnh Kinh.”
“A Vũ, nàng không thích ta cũng không sao, nhưng thích nàng là quyền của ta.” Ngụy Ngọc Lâm nhìn Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Tiêu Vũ có chút đau đầu.
Nàng là người đã sống hai đời, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên có hoa đào, có thể không đau đầu sao?
Tiêu Vũ phóng thẳng lên giường của Ngụy Ngọc Lâm.
Ngụy Ngọc Lâm thấy cảnh này thì hỏi: “Công chúa thế này là?”
Tiêu Vũ đen mặt: “Đương nhiên là tìm túi Càn Khôn Lưỡng Nghi về nghỉ ngơi!”
Trong lúc nói chuyện, Tiêu Vũ cũng đã chui vào trong túi Càn Khôn Lưỡng Nghi rồi.
Chờ đến khi Tiêu Vũ xuất hiện lại, đã ở trên giường của mình.
Ai ngờ Tiêu Vũ mới ra ngoài, trong túi Càn Khôn Lưỡng Nghi lại có thêm một người, dĩ nhiên là Ngụy Ngọc Lâm cùng đi qua.
Tiêu Vũ: “...”
“Ngươi tới làm gì?” Tiêu Vũ hỏi.
Ngụy Ngọc Lâm trả lời: “Thịnh Kinh rất lạnh, sức khỏe của ta không tốt, vẫn là môi trường ở Ninh Nam này nuôi dưỡng người. Công chúa luôn nói ta là nhà đầu tư, nhà đầu tư lớn như vậy nghỉ ngơi ở đây một chút cũng không có gì không ổn đúng không?”
Tiêu Vũ không có sức phản bác, bởi vì Ngụy Ngọc Lâm nói rất có lý.
“Có điều Công chúa, bí mật của túi Càn Khôn Lưỡng Nghi, chúng ta vẫn đừng nên để người khác phát hiện mới được. Nếu không lỡ như lần nào đó chúng ta dịch chuyển thì phát hiện một bên khác có người cầm đao chờ chúng ta, chẳng phải là nguy hiểm sao?” Ngụy Ngọc Lâm tiếp tục nói.
Tiêu Vũ lập tức gật đầu: “Không sai, không thể để người ta biết túi Càn Khôn Lưỡng Nghi có thể dịch chuyển người được.”
“Vì vậy ta cũng không thể lộ diện ở Ninh Nam, tạm thời nghỉ ngơi trong phòng của Công chúa thế nào?” Ngụy Ngọc Lâm tiếp tục nói.
Tiêu Vũ đã rất buồn ngủ, vì vậy nàng ậm ờ nói: “Tùy ngươi.”
Chờ nàng nói xong lời này thì lập tức hồi phục tinh thần: “Hả, chuyện này không ổn đâu nhỉ?”
Ngụy Ngọc Lâm đã xuống giường, đi tới nhuyễn tháp: “Không phải Công chúa nói phải nắm tay cùng nhau xây dựng quốc gia mới xinh đẹp sao? Không phải nói chúng ta là huynh đệ sao? Nếu là huynh đệ, Công chúa để ý cái gì?”
“Hay là... Công chúa không coi ta là huynh đệ?” Ngụy Ngọc Lâm hỏi.
Tiêu Vũ đen mặt, nàng lập tức lấy kim đăng ra, đổ ra một cái bình phong, ngăn cách hai người.
Thấy Tiêu Vũ tùy tiện sử dụng kim đăng ngay trước mặt mình, khóe môi Ngụy Ngọc Lâm hơi cong lên.
Quả nhiên Công chúa tín nhiệm hắn, nhất định trong lòng Công chúa hắn không giống với những người khác.
Lúc Tiêu Vũ ngủ say, trời từ từ sáng. Cuối cùng Thẩm Hàn Thu cũng từ trong cung trở về, nhìn thấy một phòng đầy đồ mà Tiêu Vũ để lại.
“Triệu Kiếm, lúc Công chúa rời khỏi để lại lời gì?” Thẩm Hàn Thu hỏi.
Triệu Kiếm trả lời: “Công chúa nói là những thứ trong này đều để lại cho ngài, ngài không trở lại thì không ai được phép tiến vào.”
“Vậy Công chúa có nói chừng nào lại tới nữa không?” Trong ánh mắt của Thẩm Hàn Thu có chút chờ mong.
Triệu Kiếm lắc đầu: “Về việc này thì Công chúa không có quá nhiều lời nhắn nhủ.”
Thẩm Hàn Thu có một chút thất vọng.
“Ngươi biết Công chúa đi đâu không?” Thẩm Hàn Thu lại hỏi.
Triệu Kiếm chần chừ một chút rồi nói: “Thuộc hạ lo lắng Công chúa gặp nguy hiểm nên đã âm thầm phái người hộ tống.”
“Ta thề không phải ta muốn theo dõi Công chúa, đưa Công chúa đi được một đoạn thì đã kêu người trở về... Nghe thuộc hạ đưa Công chúa đi nói hình như Công chúa chạy tới Ngụy Vương phủ.” Triệu Kiếm tiếp tục nói.
Thẩm Hàn Thu khẽ gật đầu.
Ngụy Ngọc Lâm, lúc trước Công chúa đã từng nhắc tới cái tên này, xem ra quan hệ của Công chúa và Ngụy Ngọc Lâm thật sự không tệ.
Nghĩ vậy, Thẩm Hàn Thu sờ lên ngực mình, chỉ cảm thấy có một loại cảm giác cô đơn, đau đớn lờ mờ.
Tiêu Vũ nào biết được rằng hành động trong lúc vô tình của mình đã chạm tới trái tim của Thẩm Hàn Thu.
Sau khi nàng ngủ một giấc thức dậy thì mặt trời đã lên cao rồi.
Chuyện đầu tiên mà Tiêu Vũ làm sau khi thức giấc chính là cất cái bình phong hơi cản ánh nắng vào.
Ngụy Ngọc Lâm vẫn còn đang nghỉ ngơi trên nhuyễn tháp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận