Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 71: Diệt Trừ Ác Bá

.



Chương 71: Diệt Trừ Ác Bá
Thứ rơi xuống đất chỉ có áo tơi trống rỗng. Thì ra chỗ này vốn dĩ không có người!
Tên mặt sẹo tỏ vẻ hoảng sợ, tên đi cùng cũng đi tới, là một tên ốm như khỉ. Khỉ ốm cũng kinh ngạc tới ngây người.
“Đại... đại ca, chuyện này là sao? Người đâu?” Khỉ ốm hỏi.
Tên mặt sẹo gắt một cái: “Đám quỷ nhỏ này đúng là quỷ kế đa đoan!”
Giọng nói của Tiêu Vũ truyền tới: “Các ngươi đang khen ta sao?”
Tuy rằng nàng tên Tiêu Vũ nhưng giọng nói lại trong trẻo mà không đáng yêu*. Lúc này giọng nói của nàng lẫn vào trong mưa gió, khiến người ta có cảm giác như tiếng sáo xa xôi.
(*Cùng đồng âm là chữ “Vũ”)
Tên mặt sẹo thoáng chốc trở nên hưng phấn: “Lão Tam! Người đang ở bên kia, lên cho ta! Tới tay rồi ta cho ngươi trước!”
“Gia đây chưa từng nếm thử hương vị của Công chúa đâu! Đa tạ Đại ca!” Khỉ ốm mừng rỡ nói.
Tiêu Vũ lập tức chạy ra xa. Hai người kia thấy cảnh tượng này chỉ nghĩ Tiêu Vũ muốn bỏ trốn, vì vậy lập tức đuổi theo.
Sau khi chạy một lát, khỉ ốm không đuổi kịp Tiêu Vũ, có chút căng thẳng: “Đại ca, không phải chúng ta đi quá xa rồi đấy chứ? Lát nữa sai dịch phát hiện chúng ta biến mất có xử lý hay không?”
“Yên tâm đi, ta đã chuẩn bị xong rồi, trở về trong vòng một canh giờ là được, sẽ không có ai tới tìm chúng ta!”
Tiêu Vũ ở trong tối nghe thấy lời này lập tức hài lòng. Một canh giờ à... Đủ để giải quyết rất nhiều chuyện rồi.
“Tìm cho ta, nàng ta đi về hướng này!” Tên mặt sẹo bình tĩnh ra lệnh.
Lúc này Tiêu Vũ đang đứng trên một cành cây, thấy hai người kia không định buông tha mình, khóe môi nàng cong lên thành nụ cười lạnh.
Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại tới, vậy thì đừng trách nàng không khách sáo. Tiêu Vũ lấy nỏ trong không gian ra, nhắm vào hai người, nhẹ nhàng ấn chốt.
Cái nỏ này được làm từ hợp kim titan, có sự khác biệt rất lớn so với nỏ cổ đại thường dùng. Bất kể là tốc độ hay độ chính xác đều có sự khác biệt rõ rệt. Cái nỏ này của nàng còn kèm theo kính ngắm, tầm bắn cũng đủ xa. Mũi tên cắt đứt màn mưa, xé rách không khí mà đi...
Khỉ ốm kêu lên một tiếng rồi ngã xuống, tên mặt sẹo lại càng hoảng sợ, vội vàng đi qua xem xét.
Vèo! Vèo!
Động tác trong tay Tiêu Vũ liên tục, hai mũi tên được bắn ra. Tên mặt sẹo kinh ngạc ngã xuống, đến tận lúc này gã ta cũng không biết xảy ra chuyện gì. Tiêu Vũ nhảy xuống khỏi cây, lững thững đi tới, người vẫn còn chưa chết.
Lúc này tên mặt sẹo đã hơi sợ hãi, gã ta hoảng sợ nói: “Ta cho ngươi biết, ngươi đừng làm loạn, làm loạn trong đội ngũ lưu đày là tội thêm một bậc, phải bị xử trảm đấy.”
Tiêu Vũ cười: “Đa tạ ngươi đã nói cho ta biết, ngươi phạm tội gì?”
Tên mặt sẹo có chút căng thẳng: “Ngươi định làm gì?”
Tiêu Vũ vươn tay ra, rút mũi tên cắm trên người tên mặt sẹo: “Không định làm gì hết, chỉ có điều hình như ngươi không sống nổi.”
Bọn chúng dám ra tay với nàng cũng là tội thêm một bậc, cũng là chết có ý nghĩa.
Theo mũi tên được rút ra, tên mặt sẹo thậm chí không kịp kêu cứu đã không còn hơi thở.
Quỷ Mặt Đen đã đi nghe ngóng từ lâu, tội mấy kẻ này phạm phải vốn nên bị xử trảm, nhưng vì bọn chúng lo lót trên dưới nên lúc này mới chỉ phải đi lưu đày. Bây giờ coi như nàng vì dân trừ hại rồi. Hơn nữa thân là Công chúa, nàng có quyền này.
Tiêu Vũ nhìn hai người đều đã chết dưới đất, hừ lạnh một tiếng, gọi ngựa ra, ghét bỏ kéo hai người chạy tới bờ sông cách đó không xa.
Trời mưa nên nước sông chảy vô cùng xiết. Tiêu Vũ ném thẳng hai người xuống sông, sau đó nàng vội vàng trở về. Lúc đi ngang qua nơi vừa xảy ra vụ án, mưa đã rửa sạch vết máu dưới đất từ lâu. Lúc Tiêu Vũ trở lại, Tiền Xuyên đã đợi tới sốt ruột, đang định đội mưa đi tìm nàng.
“Công chúa! Công chúa!” Tiền Xuyên la hét.
Tiêu Vũ từ trong bụi cỏ đứng dậy, loạng chà loạng choạng trở về.
Tiền Xuyên thấy cảnh tượng này thì có chút kinh ngạc: “Công chúa, ngươi làm sao vậy?”
Tiêu Vũ tỏ vẻ vô tội: “Ta ăn cơm ngoài cung không quen, đói tới chóng mặt.”
Tiền Xuyên: “...” Lúc này hắn ta mới nhớ ra vị lá ngọc cành vàng này đúng là chưa từng ăn đồ bên ngoài, gà quay lúc trước mua cũng không ăn.
Cả người toàn là bệnh Công chúa! Nhưng nàng không có số tiếp tục làm Công chúa nữa.
Tiền Xuyên dẫn theo Tiêu Vũ trở về. Cùng lúc đó, có hai sai dịch đi về phía này. Lúc thấy Tiêu Vũ, vẻ mặt bọn họ đều có chút phức tạp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận